CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 148

Kỳ thật ta cũng đoán được câu trả lời của hắn, Vô Mẫn Quân không hạ

độc thủ với Thịnh An quận chúa đã là không tồi rồi, ừm… Hắn chức cũng
sẽ không, hẳn là lười làm… Muốn hắn triệu Thịnh An trở về, với hắn mà
nói quả thực là tự tìm phiền toái, Vô Mẫn Quân tuyệt đối không làm như
vậy.

Ai, xem ra hắn cũng chẳng thay đổi chút gì cả.

Ta thở dài, nghĩ đến một việc: “Vô Mẫn Quân, chỗ này còn bao nhiêu

rượu?”

Vô Mẫn Quân nói: “Hơn mười vò, vậy là đủ rồi.”

Ta “Ừ” một tiếng, nói: “Vậy ngươi lấy lại đây đi, ta uống hai ngụm.”

Vô Mẫn Quân mang rượu lại, dặn ta: “Đừng uống nhiều quá.”

“Yên tâm, ta chưa say bao giờ.” Ta đón lấy rượu, tự hào nói.

Thực ra ta chưa bao giờ say, bởi vì ta căn bản chưa bao giờ uống rượu.

Nghĩ đến sau một thời gian là có thể ra ngoài, trong lòng ta vui vẻ lại

nghĩ đến lúc trước không biết Vô Mẫn Quân đã gặp phải chuyện gì, ta lại
thấy chút kỳ quái, suy nghĩ đều lẫn lộn, ta bưng rượu lên, uống thả cửa hai
ngụm.

Lần này không so được với khi bắt đầu uống từ từ, hơn nữa còn có

thời gian nghỉ, ta uống vừa nhiều vừa nhanh khiến cho đầu trở nên choáng
váng mơ hồ, tựa như bị người đánh cho một quuền, tay chân cũng có chút
nhũn ra.

Ta nhanh chóng đặt vò rượu lên mặt đất, mềm nhũn nằm úp sấp xuống

giường: “Đầu choáng váng…”

Vô Mẫn Quân: “…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.