CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 208

Dù sao lại tiếp tục nói, lúc trước Vô Mẫn Quân cũng dùng chính loại

thái độ lười nhác nhàn nhã này, đi bước một đem Đông Nguyên quốc bức
đến không đường thối lui …

Ta vuốt cổ, nói: “À… Tốt, dù sao ta mới chỉ ở trong dân gian Tây

Ương được hai ba ngày, không biết rõ đường.”

Vô Mẫn Quân thản nhiên nói: “Ta một ngày cũng chưa từng ở.”

Ta: “…”

Vô Mẫn Quân sang sảng cười với ta: “Chẳng qua cũng không liên

quan, dù sao cũng chỉ là đi dạo.”

Ta nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng đúng, dù sao chúng ta biết khinh công,

thật sự không được liền nhảy ra chỗ cao quan sát, sẽ không đến mức không
về lại hoàng cung được.

Hơn nữa Vô Mẫn Quân nói cũng đúng, ta liền gật gật đầu: “Cũng

được, dù sao trong hoàng cung… rất nhàm chán.”

***

Ngày hôm sau khi ta và Vô Mẫn Quân xuất phát, dùng bộ trang phục

dân nữ và dân nam mang về lúc trước, tùy tiện mặc mỗi người một bộ, lại
qua mặt thị vệ, lặng lẽ xuất cung.

Tây Ương quốc so với Đông Nguyên quốc phồn hoa hơn nhiều, đám

đông trên đường cái rộn ràng nhốn nháo, phố xá đông vui, tiếng tiểu
thương rao hàng liên tiếp, ta cũng quay đầu nhìn chung quanh đánh giá, Vô
Mẫn Quân yên lặng giữ chặt ta: “Đừng dọa người.”

Ta nghi hoặc nói: “Sẽ sao? Không có việc gì, bọn họ cũng không nhận

ra ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.