CÔNG CHÚA QUÝ TÍNH - Trang 420

Hai trăm ngày ta hoán đổi với Vô Mẫn Quân, có phải là hắn hay

không ta rất khó để không biết!

Giống như Vô Mẫn Quân kia nói với ta “Á nhi nói cho ta biết, ngươi

từng đá nàng xuống ao, cũng từng đào bẫy dụ nàng rơi xuống, có phải hay
không?”, ta cũng không muốn nói gì, những chuyện nhược trí như vậy
đương nhiên chỉ có Vô Mẫn Quân tự mình làm. Nếu hắn thật sự muốn phế
ta, căn bản không cần đề cập đến những chuyện như vậy, cứ theo tính cách
của hắn, trực tiếp làm là xong.

Nhưng mà ta không thể nói như vậy với Lưu Lương, liền tùy ý nói:

“Thi thể dù sao cũng là thi thể, cho dù có giống với người, trên người vẫn
sẽ có một mùi thối khó ngửi của thi thể, ngươi giúp hắn dùng một lượng
lớn hương thơm, thế nhưng Tây Hoàng ghét nhất dùng hương.”

Tuy rằng, kỳ thật, từ sau lần nước an thần đó, tất nhiên hắn không thể

chán ghét …

Lưu Lương hơi kinh ngạc nói: “Hóa ra là chi tiết như vậy… Như vậy,

ngay từ đầu hoàng hậu đã biết?”

Ta nói: “Phải.”

Sau đó ta có chút ngượng ngùng nói: “Cho nên kỳ thật ngươi không

cần bội phục ta, những suy đoán của ta đều là lấy ‘Hoàng Thượng không
phải Hoàng Thượng’ làm cơ sở . Lần đó ta dùng ngọc trâm đâm hắn, phát
hiện sau khi mặt hắn đi đâm lại không hề chảy máu, chỉ có người chết máu
mới ngừng lưu động . Cho nên ta xác định được.”

Lưu Lương nói: “Mặc dù như vậy, tại hạ cũng vẫn là bội phục vạn

phần.”

Ta nói: “Cám ơn ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.