CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 273

Cẩn và Tiểu Cửu đang đứng ở cửa, ra lệnh:

“Các ngươi lui hết ra đi, không ai được tới quấy rầy ta và Công chúa!”

Trần Tịch đứng thẳng không nhúc nhích, bóng tối âm u hắt lên gương

mặt khiến vẻ mặt hắn trở nên mơ hồ, Quân Mẫn Tâm chỉ có thể nhìn thấy
đôi môi mím chặt và hai nắm đấm nổi đầy gân xanh của hắn. Mộc Cẩn và
Tiểu Cửu liếc mắt nhìn nhau, đứng im không nhúc nhích.

Dường như Tô Cát Vương không thể chờ đợi thêm được nữa, thấy

không ai nghe theo mệnh lệnh, hắn liền quay đầu nghi hoặc nói: “Công
chúa, thuộc hạ của nàng không hiểu những gì ta nói ư?”

Quân Mẫn Tâm khẩn trương nắm chặt tỳ bà, lòng bàn tay bị dây tỳ bà

siết đau. Lát sau, nàng chậm rãi buông tay, đặt tỳ bà xuống, cố gắng nở nụ
cười, ra vẻ thoải mái nói:

“A Tịch, Mộc Cẩn, Tiểu Cửu, các ngươi lui ra đi, ta trò chuyện cùng

Đại Vương.”

Giờ khắc này sớm muộn gì cũng phải tới, không phải nàng đã sớm

nghĩ thông suốt rồi sao?

ღdiễn⊹đàn⊹lê⊹quý⊹đônღ Nhưng tại sao khi giờ

phút này thật sự đến nàng lại cảm thấy đau xót và không cam lòng?

Trần Tịch nâng mắt nhìn nàng, trong mắt như lắng đọng ngàn năm đau

thương, ẩn nhẫn như vậy, bi thương như vậy,…

Quân Mẫn Tâm nhỏ giọng nói: “Tin tưởng ta!!”

Đúng, xin hãy tin tưởng ta!!!

Lúc lâu sau, rốt cuộc Trần Tịch cũng khom người cáo lui, sợi tóc xoăn

trước trán rũ xuống giữa không trung, giống như tình yêu phiêu đãng cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.