CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 384

lực cho các trưởng lão là có thể khơi gợi hứng thú của tám bộ lạc lớn rồi,
để bọn họ có đủ thực lực giằng co cùng Mục Lặc, hai bên cùng tổn hại."
(Đồng cỏ và nguồn nước)

Trần Tịch gật đầu một cái. Quân Mẫn Tâm thừa dịp hắn không phòng

bị, đột nhiên tiến lên phía trước kéo áo hắn ra. Qủa nhiên là vậy!! Ngực
Trần Tịch được quấn bằng một lớp băng vải thô sơ, máu tươi đỏ thẫm thấm
dần qua từng lớp băng vải, rõ ràng hắn đã bị thương!

Động tác của Quân Mẫn Tâm cứng ngắc, chỉ biết ngơ ngác nhìn vết

thương trên ngực Trần Tịch. Trần Tịch có chút lúng túng đưa tay cầm chặt
tay nàng kéo lại vạt áo, an ủi: "Trong lúc du thuyết có xảy ra chút xung đột
với các bộ lạc nên bị thương nhẹ, không có gì đáng ngại. Thật!! Cũng may
vấn đề được giải quyết nhanh chóng, chỉ là.... Chỉ là Lý Bát và Lão Ngũ đi
theo ta đã chết dưới loan đao của bọn họ rồi."

Nói đến đây, khuôn mặt Trần Tịch lộ vẻ đau xót và hối tiếc.

Quân Mẫn Tâm cố nén vành mắt chua xót, tháo bỏ từng vòng băng vải

thô sơ trên ngực hắn, sau đó tìm kim sang dược và bông vải sạch sẽ trong
ngăn tủ, lấy ấm đồng trên bếp than đổ nước nóng ra, ép Trần Tịch nửa nằm
ở trên giường rồi bắt đầu rửa sạch lại vết thương cho hắn.

"A Tịch không cần quá tự trách, Lý Bát và Lão Ngũ là chết trận trên

sa trường, đây chính là kết cục tốt nhất của một người lính. Chúng ta nên
cảm thấy tự hào vì họ, tự hào vì những ảnh vệ trung tâm cảnh cảnh..." Tuy
nói như vậy nhưng lại có một giọt nước mắt không khống chế được tràn ra
khỏi khóe mắt, nàng nói: "Tống Thập, Trương Lục, Đoạn Thập Tam, Lý
Bát, Lão Ngũ...A Tịch, chúng ta nhất định phải sống sót, kiên cường sống
tiếp vì nguyện vọng của họ, một ngày nào đó khi đánh chiếm nơi đây sẽ thu
hồi tro cốt của bọn họ, báo thù rửa hận!"

Trần Tịch nhắm mắt lại, nắm chặt tay nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.