CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 43

đến đầu vai, che kín nửa gương mặt, lộ ra cái cằm gầy nhọn và đôi mắt màu
lam xinh đẹp.

Lúc này, thiếu niên xinh đẹp phóng khoáng đang lo lắng đứng ở bên

ngoài, con ngươi màu lam cảnh giác nhìn chằm chằm người tới.

Quân Mẫn Tâm gần như muốn thất thanh khóc rống. Chỉ nhìn một cái,

chỉ cần một cái nhìn, nàng đã nhận ra!!!!!

Trần Tịch!!! Thiếu niên thon gầy này chính là Trần Tịch lúc mười

tuổi!

Tiếu thúc vỗ vỗ vai thiếu niên, nói: “Hắn là nô lệ ta cứu trước đó vài

ngày từ tay người Hồ, bởi vì trên người có nửa dòng máu người Hán, tính
cách lại quật cường nên chịu hết khi dễ của người Hồ, cũng đáng thương.
Nếu không chê, coi như là cho cháu gái nhỏ làm bạn đi??”

Ghét bỏ? Sau khi nàng sống lại vẫn nhớ thương, thâm tâm vẫn tồn tại

áy náy đối với A Tịch, sao nàng có thể ghét bỏ!

Mọi vật yên tĩnh, chỉ có tiếng gió cuốn hoa rơi. Giống như đã trải qua

ngàn năm tháng, biển cả hóa nương dâu.

Nàng nhìn hắn, thiếu niên cũng không chớp mắt nhìn lại, chỉ là trong

mắt chứa đựng cảnh giác, thân thể cũng căng thẳng.

Hai hàng nước mắt trong suốt chảy xuống, tựa như đã trải qua một thế

kỷ, thanh âm Quân Mẫn Tâm run rẩy, thiên ngôn vạn ngữ lại chỉ hóa thành
một tiếng kêu:

“Ca….”

[1]Nguyên tiêu: đêm rằm tháng giêng

[2]Ngĩa vô phản cố: làm việc nghĩa không chùn bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.