CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 42

Thúc thúc mặc áo bào trắng đứng thẳng người, tuấn dật phi phàm nói

gì đó. Một lát sau, âm thanh của phụ thân không khống chế được run rẩy
nói: “Á phụ... cũng đi sao!”

Ánh mắt Quân Nhàn liếc về nữ hài tử trước cửa điện, chỉ thấy nàng

mặc một bộ áo xuân màu hồng cánh sen, búi tóc chỉnh tề, con ngươi dịu
dàng ngơ ngác nhìn bên này, không ngừng thở dốc.

Quân Nhàn nghiêng đầu nhìn sang, mái tóc dưới ánh mặt trời tạo

thành một đường cong màu bạc, hắn cười ngoắc nàng:

“Là cháu gái nhỏ sao? Tới tới, để tiểu thúc cẩn thận nhìn một chút!”

Tĩnh Vương nói: “Mẫn Nhi, mau tới bái kiến thúc thúc con.”

Nhịp tim rối loạn, khẩn trương đến nỗi muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Hai chân Quân Mẫn Tâm giống như mọc rễ đứng im một chỗ, hồi lâu sau
mới bình phục tâm tình miễn cưỡng hành lễ, kêu nhỏ: “Mẫn Tâm thỉnh an
thúc thúc."

“Ừm, cháu gái nhỏ gặp ta lần đầu, sợ người lạ!”

Rõ ràng Quân Nhàn hiểu lầm Mẫn Tâm, chợt giống như nhớ tới gì đó,

hắn kéo một thiếu niên thon gầy ở phía sau mình ra, cười nói:

“Cháu gái nhỏ mau nhìn, tiểu thúc mang tới cho con một người!”

Thiếu niên kia thân hình thon gầy, vừa rồi trốn ở sau lưng Quân Nhàn

cho nên Mẫn Tâm không thấy. Bây giờ chỉ cần liếc mắt một cái, nàng liền
ngây người.

Thiếu niên chỉ mười mấy tuổi, quần ống chẽn đi ủng, là cách ăn mặc

của người Hồ, áo ngắn cũ rách chỉnh tề ở trên người hắn lộ vẻ trống rỗng.
Trên cánh tay có rất nhiều vết thương chưa khỏi hẳn. Mái tóc xoăn đen chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.