CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 54

Quân Mẫn Tâm chậm rãi nhìn lướt qua gương mặt rõ ràng không kiên

nhẫn của Vân Hoàn, nâng chiếc quạt tròn lên chỉ về phía trước, thanh âm
trầm thấp thanh thúy: “Những binh sĩ này bất luận giá lạnh hay nóng bức
vẫn gian khổ luyện tập trong thao trường vài canh giờ, còn phải tùy thời
chém giết hoặc đối mặt với tử vong trên chiến trường…” Nàng thu hồi quạt
tròn chậm rãi quạt vài cái, tiếp tục nói: “Mà chúng ta mới ra khỏi cửa, đi
hơn trăm trượng[2] dưới ánh mặt trời, rời nước mát mới một khắc[3] đồng
hồ, ngươi lại không chịu nổi?”

Vân Hoàn là nha hoàn tâm phúc của Vương Phi Liễu thị, được bà tự

mình lựa chọn đưa tới hầu hạ Quân Mẫn Tâm, cho nên luôn ỷ vào được
sủng sinh kiêu, không giữ mồm miệng. Lúc này thấy Quân Mẫn Tâm nói
như vậy, lập tức phản bác:

“Vâng vâng! Người là Công chúa, muốn làm gì thì chỉ cần nói một

câu, chúng tôi trời sinh chính là hạ tiện cho người người sai bảo, nào dám
có câu oán hận?”

Vân Hoàn luôn cho rằng tiểu Công chúa là một quả hồng mềm, nhưng

nàng ta hiển nhiên không biết, Quân Mẫn Tâm bây giờ đã không còn là
Quân Mẫn Tâm lúc trước.

Trong mắt Quân Mẫn Tâm vẫn là dịu dàng như cũ: “Ta thân là Vương

tộc, đương nhiên thông cảm cho sự khó khăn của hạ nhân, dù sao Vương
tộc cũng có uy nghi của Vương tộc”. Nàng quay đầu nhìn Vân Hoàn,
đường cong nơi khóe miệng nâng lên sự mỉa mai: “Nhưng hạ nhân cũng
nên có bổn phận của hạ nhân, vượt quá giới hạn là không tốt, không phải
sao?”

Một cái chớp mắt kia khiến cả người Vân Hoàn run lên, cảm thấy lạnh

lẽo chạy dọc theo sống lưng. Đến khi nàng ta cẩn thận xem xét lại thì tiểu
Công chúa vẫn là dáng vẻ yên tĩnh lạnh nhạt, đâu còn thấy sự uy nghiêm
vừa rồi? Ánh mắt đó không phải của nữ hài tử. Chẳng lẽ là ảo giác?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.