CÔNG CHÚA THAY ĐỔI - Trang 56

Biết được Trần Tịch ở đâu, Quân Mẫn Tâm vội vàng để ly trà xuống,

cong mắt cười nói: “Cám ơn tiểu thúc, Mẫn Nhi đi đây!”

“Đợi đã nào…!” Quân Nhàn gọi Quân Mẫn Tâm đang vội vã chạy tới

phía sau, đưa cho nàng bình trà còn dư lại một nửa: “Mang cái này cho
hắn! Tiểu tử kia cũng luyện hơn nửa ngày rồi. Các con chơi với nhau trước,
chờ sau khi thu binh mặt trời cũng không độc nữa, tiểu thúc mang hai con
xuất cung đi chơi!”

Nhớ tới bản thân đã lâu chưa thấy cảnh tượng phồn hoa nơi phố xá

Vương thành, con ngươi Quân Mẫn Tâm sáng lên, thanh âm giòn tan nói:
“Một lời đã định!”. Dứt lời liền xách bình trà chạy về phía sau thao trường.

Phía sau an tĩnh hơn rất nhiều so với đằng trước, không có tiếng hô

hào cùng cát bụi tung bay. Chỉ có hơn hai mươi người cùng mặc áo bố cận
vệ màu xanh, giày vải đen, cổ tay áo dùng sợi dây đỏ thẫm quấn lên chia
làm hai hàng hướng về phía bia ngắm luyện bắn cung. Bốn mươi người
khác thì ngồi vây quanh trên một cái ghế dài, đều mười sáu mười bảy tuổi,
thỉnh thoảng hô lên một tiếng ủng hộ, có lẽ là những tiểu binh thay phiên
nghỉ ngơi.

Trần Tịch là người nhỏ tuổi nhất trong những người này, thấp hơn hẳn

một cái đầu so với họ, vì vậy Quân Mẫn Tâm chỉ cần liếc mắt một cái liền
thấy được bóng dáng của hắn – hàng thứ nhất người thứ mười tám. Thiếu
niên tóc xoăn ấy đứng thẳng tắp như cây tùng xanh, cách nàng chỉ mấy
chục bước.

Trần Tịch giương cung, đôi mắt như loài ưng. Dây cung kéo căng tựa

trăng tròn. Từ góc độ này Quân Mẫn Tâm có thể vừa vặn thấy được một
bên dung nhan non nớt nhưng hoàn mỹ của Trần Tịch. Nàng dứt khoát tìm
tảng đá sạch sẽ ngồi xuống, thưởng thức Trần Tịch anh tuấn lưu loát bắn
cung.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.