CÔNG LÝ THẢO NGUYÊN - Trang 289

“Nhưng dù sao cũng nói cho tôi biết địa điểm phòng khi tôi buộc phải

đợi anh.”

“Thẳng về phía Bắc. Một bức tường lớn chắn ngang đường ở lối ra khỏi

Sanzai. Bọn anh sẽ không chờ cô em lâu hơn một giờ đâu đấy!”

Cả nhóm khởi động trong tràng âm thanh giòn giã của động cơ và những

tiếng cười giễu cợt. Oyun bơm lốp xe bằng chiếc bơm cô mang theo rồi lập
tức đuổi theo họ. Cô đuổi kịp đám này chỉ sau vài phút. Chiếc Kymco
Trung Quốc của cô cũng có công suất hai mươi mã lực như chiếc Arctic
Cat, nhưng nhẹ hơn năm mươi ki lô gam so với khối lượng ba trăm ba
mươi ki lô gam của chiếc xe Mỹ. Lợi thế này, cùng với chênh lệch cân nặng
giũa Oyun và gã Quốc xã mới phì nộn vì bia và bánh rán đã không cho gã
khốn khổ này có một cơ may nào. Gã chứng kiến cô gái trẻ vượt qua rồi bỏ
xa mà không thể phản ứng gì, trước những lời giễu cợt của đồng bọn. Đó là
chưa kể việc cả đám đều thấy cô gái có vẻ là một tay lái đáng nể.

Đi xa thêm ba kilomet, Oyun gặp một dải tường có vẻ như chắn ngang

con đường. Dù vậy cô cũng lưu tâm không phô trương sớm quá. Khi bọn
họ bắt kịp cô, cả nhóm thận trong im lặng quan sát và chờ phản ứng của gã
thủ lĩnh. Cô không xuống khỏi xe để không làm hắn bẻ mặt thái quá một
cách vô ích, và cũng chưa tắt máy để có thể phản ứng trong mọi tình
huống. Gã nọ lái chiếc mô tô của hắn tới lại gần xe của cô, và cũng không
tắt máy.

“Không tệ. Đi theo bọn anh nào. Ở nơi chúng ta tới, chúng ta có thể so

tài trên cùng loại xe và khi đó để xem ai là tay lái cừ hơn.”

“Tôi hy vọng không phải là mấy cục sắt Mỹ nặng trịch này!”
“Không đâu,” gã kia đáp, “là xe Hàn Quốc. Chỉ toàn xe Hàn Quốc.”
“Hoan hô!” Oyun thầm tự chúc mừng mình trong khi ra hiệu với gã kia

là cô sẽ đi vào hàng của nhóm để theo sau hắn.

•   •   •

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.