CÔNG NƯƠNG XÁM - Trang 17

"Hai," Cecily nói với ngữ điệu buồn rầu.

Quai hàm Will cắn chặt lại khi anh rút con dao ra lần nữa và đưa cho

cô. Cô nhận lấy với nụ cười. Sự tự tin chảy trong mạch cô như một luồng
máu mới. Cô biết cô có thể làm được. Cô đã luôn luôn có thể trèo cao, chạy
nhanh, giữ hơi lâu được như Will...

Cô ném con dao đi. Nó ghim trúng tâm và cô nhảy cẫng lên, vô tay

vào nhau, quên mất bản thân trong khoảnh khắc vui sướng của chiến thắng.
Tóc cô xổ ra từ ghim cài, rơi lộn xộn trên khuôn mặt; cô vén chúng lại và
cười toe toét về phía Will.

"Anh sẽ phải viết thư. Anh đã chấp nhận ván cược rồi!"

Nụ cười của anh khiến cô ngạc nhiên "Ồ, anh sẽ viết nó," anh nói.

"Anh sẽ viết nó, và rồi anh sẽ đốt nó đi." Anh giơ tay trước sự căm phẫn
của cô. "Anh đã nói anh sẽ viết thư. Anh chưa từng nói anh sẽ gửi nó đi."

Cecily thở hổn hển. "Anh dám chơi em như thế!"

"Anh đã nói với em rằng em không phải Thợ Săn Bóng Tối, nếu

không thì em sẽ không bị lừa một cách dễ dàng như thế. Anh sẽ không viết
thư đâu Cecy. Đó là trái Luật, kết thúc việc này tại đây đi."

"Làm như thể anh quan tâm đến Luật ấy!" Cecily giậm chân, và lập

tức cảm thấy bực mình hơn bao giờ hết; cô ghét cay ghét đắng những đứa
con gái hay dậm chân.

Will híp mắt lại. "Và em không quan tâm đến việc trở thành Thợ Săn

Bóng Tối. Việc này như thế nào đây? Anh sẽ viết một lá thư và đưa nó cho
em nếu em hứa sẽ mang nó về nhà một mình, và không quay lại."

Cecily giật mình. Cô đã có rất nhiều kí ức về những trận cãi nhau với

Will, về những con búp bê Trung Hoa của cô mà anh đã làm vỡ vì làm rơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.