"Thả tớ ra," Will khăng khăng và cố đẩy ra, nhưng bàn tay mát lạnh
của Jem đã ôm lấy cổ anh rồi anh cảm nhận được cái bỏng rát của thanh
stele trên cổ tay, cơn đau mà anh không biết nó tồn tại bắt đầu dịu dần. Jem
thả anh đi với tiếng rít lên vì đau của mình; anh đã quên mất vết máu trên
ngón tay Will. Will dừng lại, lưỡng lự- nhưng Jem đã vẫy anh đi, tự dùng
thanh stele vẽ lên tay mình.
Anh chỉ dừng lại một chút, nhưng khi Will đến gần bên em gái mình,
Gabriel đã ở đó trước. Gabriel đặt tay dưới cằm cô, đôi mắt xanh lá nhìn
quanh khuôn mặt cô. Cô đang nhìn lên anh với sự ngạc nhiên khi Will đến
và nắm lấy vai cô.
"Tránh xa em gái tôi ra," anh quát, và Gabriel lùi ra sau, môi mím lại
thành một đường thẳng. Gideon vững trãi trên đôi giày, đứng ngay gần
Cecily khi Will vội bắt lấy cô bằng một tay, dùng thanh stele bằng tay còn
lại. Cô nhìn anh với đôi mắt sáng màu xanh dương khi anh vẽ chữ iraze
màu đen lên một bên cổ và medeline ở phía còn lại. Mái tóc cô tuột khỏi
dây buộc, trông cô như một cô gái hoang dã như anh từng nhớ, hung dữ và
không sợ bất cứ thứ gì.
"Em gái*, em có bị thương không?" Từ đó vuột ra khỏi miệng trước
khi anh kịp dừng lại- sự âu yếm thời ấu thơ mà anh gần như đã quên
*Nguyên văn 'cariad', tiếng Wale, đồng nghĩa với darling; sweetheart.
"Em gái?" cô lặp lại, ánh mắt cô lóe lên vẻ ngạc nhiên. "Em gần như
không bị thương."
"Không hẳn," Will nói, chỉ vào cổ tay bị thương cùng vết cắt dài trên
mặt và tay, chúng bắt đầu liền lại khi iratze có hiệu lực. Sự tức giận cuộn
trào trong anh, nhiều đến nỗi anh không nghe thấy Jem, ngay sau anh, bắt
đâu ho- âm thanh thường khiến anh như cháy lên và hành động như một
ngọn lửa bị ném vào đống bùi nhùi. "Cecily, em có thể đã-"