CÔNG TY - Trang 116

- Chuyện đó đã qua rồi mà. Với lại Khanh tự chủ cuộc đời Khanh mà.

Cái việc là một người đồng tính hay không thì đâu có gì trầm trọng…

Cô gái nhìn rất lâu xuống thảm, bất chợt ngẩng lên, nhìn tôi, mặt lạnh

băng:

- Ừ, không có gì trầm trọng. Tôi biết tôi là ai. Tôi điều khiển cuộc đời

mình từ trước mà. Nhưng, vấn đề của tôi là bây giờ, tôi bị buộc phải lập gia
đình.

- Với ai? - Tôi sững sờ. Từ ngạc nhiên này, tôi bị đẩy sang ngạc nhiên

khác.

- Với một người đàn ông. Một người mà tôi không có chút cảm xúc! -

Đột nhiên Khanh hét toáng lên - Thật là khủng khiếp. You có hiểu điều đó
là gì không?

- Như vậy có tốt hơn không? - Tôi hỏi, đầu óc lại mù mịt.
Bất thình lình, Khanh đứng bật dậy. Cô ta lao vào tôi, ôm chặt. Cô ta

lại khóc nức lên, níu cứng lấy tôi, như tìm kiếm sự chở che. Cô ta luôn
miệng kêu lên: “Hoàng Anh, tôi biết, you là người tốt nhất mà tôi có thể
nương tựa. Đừng rời bỏ tôi. Làm ơn. Xin hãy thương yêu tôi…”. Đây là
một les. Tôi sợ hãi chưa từng thấy khi ý nghĩ ấy dồn dập dội vào đầu.
Quýnh quáng, tôi tìm cách gỡ tay Khanh. Tôi muốn chạy trốn. Đúng lúc đó,
di động của tôi đổ chuông. Tôi nhoài người, cầm lấy điện thoại. Peter Yeo
gọi. Tôi vội vã trả lời. Không buồn rào đón, giọng Peter vang lên ngay, đầy
bực tức:

- Kat Trần có ở đấy không?
- Không, chỉ có cô Khanh người quen của ông mà thôi!
- Uh huh, Khanh và Kat chỉ là một. Nào, nhờ cô nói với cô ta sang nhà

Mr. Nguyên ngay! Mọi người đang chờ đợi.

- CD Nguyên ư? - Tôi kêu lên sửng sốt - Có chuyện gì thế?
- Thôi đi, đừng có hỏi nhiều như một ả ngu ngốc nữa. Kat là vợ chưa

cưới của Mr. Nguyên, hiểu chưa? Chúng tôi đang bàn về việc tổ chức đám
cưới.

Tôi buông rơi điện thoại xuống sàn. Căn phòng khách sang trọng,

những bóng đèn, cửa sổ, và cả bầu trời sâu thẳm ngoài kia, tất cả như đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.