COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 101

lại, Hàn Tú không thể để tên đàn ông đáng chết đó quỵt tất cả chi phí ăn ở
trong một tháng được, nếu không thì thật có lỗi với bản thân.

Càng nghĩ tới việc sắp kiếm được nhiều tiền, Hàn Tú càng vui vẻ, cứ ôm

cái chăn mùa hè mà cười sung sướng.

Khi làm xong tất cả mọi việc cũng là lúc Tiểu Thất mồ hôi mồ kê nhễ

nhại, anh liền lấy quần áo rồi đi vào phòng tắm. Đã hơn một tuần nay, anh
không tắm táp tử tế rồi. Hai hôm trước, anh đã tháo băng, những vết thương
đều đã liền miệng, nhưng lúc đó, anh vẫn chỉ dám kì cọ nhẹ nhàng mà thôi.
Hầu hết vết thương không nặng lắm, chủ yếu là bị lúc anh nhảy ra khỏi bức
tường thuỷ tinh và rơi xuống dưới, va chạm vào cành cây, bây giờ chúng
đều đã bong vẩy, da non cũng mọc rồi.

Cảm giác dinh dính trên người khiến anh vô cùng khó chịu, nhất định

hôm nay, anh phải tắm thật kĩ càng mới được.

Làn nước ấm chảy lên người đã giúp anh trút bỏ mọi bụi bặm, mệt mỏi

sau một ngày vất vả. Không khỏi cảm thấy xót khi nước chảy qua những
vết thương mới liền miệng nhưng được thư giãn như lúc này đã khiến anh
thấy rất sảng khoái, dễ chịu.

Nhưng khi tắm xong, Tiểu Thất lại cảm thấy toàn thân như phát nhiệt.

Mặc kệ đầu tóc ướt nước, anh nằm xuống chiếc sô pha bọc vải, người nóng
rực như bị thiêu đốt. Anh khẽ thở dài, đứng dậy rồi đi ra ngoài ban công, hi
vọng cơn gió đêm mùa hè sẽ thổi mát cơ thể. Thế nhưng gió trời không làm
giảm chút nào sự nóng nức trong anh, từng đợt khí nóng cứ rực lên không
ngừng. Chỉ một lát sau, người anh lại lấm tấm mồ hôi.

Mới có hơn một tuần mà sao thời tiết lại thay đổi nhanh chóng đến thế,

anh sắp không chịu đựng nổi nữa rồi!

Quay vào phòng, đặt người lên ghế sô pha, Tiểu Thất lại nhăn mặt, trong

lòng thầm nghĩ: “Sao người ta có thể ngủ trên chiếc giường vừa mềm, vừa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.