COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 103

Không được nằm trên chiếc giường dễ chịu thế này từ hơn một tuần rồi

nên chắc chắn đêm nay, anh sẽ có một giấc ngủ ngon. Mấy ngày ngủ trên
ghế sô pha, vai và cánh tay đều phải khép lại nên máu ở toàn thân không
tuần hoàn tốt, khiến anh luôn cảm thấy người tê dại, nhức mỏi. Anh cố gắng
cử động thật nhẹ nhàng để không đánh thức Hàn Tú đang nằm kế bên, từ từ
kéo chăn đắp lên người, điều chỉnh tư thế nằm rồi nhắm mắt, chìm dần vào
giấc ngủ.

(2)

Đang mơ màng ngủ, Hàn Tú bỗng choàng tỉnh dậy. Mở mắt ra, cô thấy

căn phòng tối đen như mực. Cô chui ra khỏi chăn, nhìn đi nhìn lại, tại sao
lại không có bố mẹ ở bên cô chứ?

Nắm chặt lấy chiếc chăn, Hàn Tú sợ hãi nhìn về phía cửa phòng ngủ.

Lấy hết can đảm, Hàn Tú hét to: “Bố ơi, mẹ ơi, bố ơi, mẹ ơi…!”. Cô đã hét
rất lâu mà chẳng hề nghe thấy tiếng ai trả lời nên lại càng hoảng sợ hơn.
Trườn người ra khỏi giường, cô mò mẫm xỏ dép lê rồi từ từ bước ra cửa.
Đột nhiên, một con chó rất to từ đâu xông tới chặn ngang cửa, vừa nhìn cô
chằm chằm vừa lè ra chiếc lưỡi đỏ, hàm răng trắng ởn, nhọn hoắt, trông vô
cùng đáng sợ.

Quá đỗi sợ hãi, cô ngồi bệt xuống đất và khóc rống lên…

“Á!”. Hàn Tú hét lớn rồi ngồi bật dậy, toàn thân ướt đẫm mồ hôi. Cô

thấy tim mình đang đập thình thịch liên hồi.

Nhất định là do cô nằm ngủ sai tư thế, tay đè lên ngực, mỗi lần như vậy,

cô lại gặp ác mộng, hầu hết là mơ về hồi nhỏ, khi bố mẹ quên khoá cửa và
để cô ở nhà một mình, sau đó, có một con chó lớn xông vào, giơ nanh nhe
lợi với cô…

Ánh nắng ban mai len lỏi qua khe cửa nhỏ khiến căn phòng sáng lờ mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.