COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 104

Hàn Tú lau mồ hôi lấm tấm trên trán rồi buộc tóc lên. Nhìn về phía cuối

giường, cô cảm thấy có điều gì đó là lạ. Hử? Cô vốn rất sợ bóng tối nên
luôn bật đèn ngủ suốt đêm, tại sao hôm nay, đèn lại tắt chứ?

Ngoài cửa sổ, mặt trời đang lên cao, căn phòng cũng theo đó mà sáng

dần lên.

Ánh mắt Hàn Tú dừng lại khi thấy chiếc chăn ở bên cạnh đang cao

vổng, ngẩn người vài giây rồi quay ngoắt sang, cô bắt gặp một đôi mắt đen
láy đang chăm chú nhìn mình. Ngay lập tức, cô la thất thanh: “Á!”

Tiểu Thất đã tỉnh dậy ngay từ tiếng hét đầu tiên của cô. Giữa buổi bình

minh tuyệt đẹp, âm thanh đầu tiên lọt vào tai anh không phải là tiếng chim
kêu thánh thót mà lại là tiếng hét khủng khiếp của một người phụ nữ. Tạp
âm này réo vút ngay bên cạnh khiến nhịp tim anh bất giác tăng nhanh.

“Sao anh lại có mặt trong phòng ngủ của tôi hả? Tại sao anh nằm trên

giường của tôi? Đêm qua, anh có làm những việc không nên làm với tôi hay
không?”. Hàn Tú vừa hét vừa vơ lấy gối, đập không ngừng lên kẻ đang nằm
trên giường.

Tiểu Thất không lường trước được biến cố này nên cả mặt và người đều

bị Hàn Tú đập cho mấy phát khá đau. Khi chiếc gối sắp giáng lên mặt mình
lần thứ ba, anh vội đưa tay ra chặn rồi ngồi bật dậy.

Vũ khí đã bị nắm chặt nên Hàn Tú chuyển sang tấn công Tiểu Thất bằng

tay. Anh khẽ kêu lên một tiếng, vết thương trên vai anh vừa bị Hàn Tú đập
mạnh, cảm giác đau nhói lan đến tận tim gan.

“Sao anh lại chạy vào phòng ngủ của tôi?”. Vừa hỏi, tay chân Hàn Tú

vừa khua loạn xạ.

Hai người giằng co một lúc lâu, đến khi sự nhẫn nại của Tiểu Thất lên

tới cực điểm, anh liền nắm lấy hai tay Hàn Tú rồi ấn cô xuống giường. Cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.