COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 124

“Cái đó đương nhiên là đúng”. Hàn Tú mím chặt môi, gật đầu tán thành,

trên thế gian này, có thể khom lưng, cúi đầu vì đấu gạo chắc chỉ còn những
người mặt dày như cô thôi.

Làm nghề dọn dẹp vệ sinh này thì phải biết đặt mình vào địa vị người

khác mà suy ngẫm. Các dì, các thím đều ở tuổi trung niên, đáng lẽ phải
được ở nhà hưởng phúc dưỡng già, âu cũng vì kế sinh nhai nên mới bất đắc
dĩ phải tiếp tục lao động. Nhưng đến mức độ này, đã bỏ công bỏ sức ra làm
việc mà còn bị người ta sỉ nhục, thử hỏi làm sao tâm trạng mọi người có thể
dễ chịu được chứ?

Đâu phải người nào cũng có đức “nhẫn” vô bờ bến như Hàn Tú, càng bị

đả kích, sỉ nhục, cô lại càng muốn moi thật nhiều tiền của những kẻ đó!

Bởi vậy, cô không thể ép nhân viên quá đáng được, trong ngành này,

chính những nhân viên có năng lực là thứ quan trọng chứ không phải là
khách hàng.

Hàn Tú nghĩ ngợi một hồi rồi hỏi: “Hôm nay còn phải làm những việc gì

nữa?”

“Công việc hôm nay không nhiều lắm, chỉ là làm sạch thảm trải sàn ở

một vài công ty, văn phòng…”

“Anh đã hỏi qua các bộ phận khác chưa? Trong công ty thực sự không

có ai đồng ý đi làm cho EC sao?”

“Hàn tổng à, thực lòng mà nói, đã sống gần bốn mươi năm nay rồi, lão

Vương tôi chưa bao giờ gặp một người phụ nữ nào xấu tính đến vậy, Thảo
nào, tuổi cô ta cũng không còn nhỏ nhít gì mà chẳng tìm nổi người yêu, vừa
nhìn mặt thôi đã thấy đại tiểu tiện khó phân luồng rồi!”

“Khụ, khụ…”. Hàn Tú cố ý ho mấy tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.