COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 125

“Ây da, Hàn tổng à, tôi không có ý nói cô đâu. Cô khác hoàn toàn với

người phụ nữ xấu tính đó, cô dễ thương hơn cô ta nhiều lần.”

“Thôi được rồi, được rồi, tôi không trách anh mà. Anh mau đi sắp xếp

họ làm công việc khác đi! Hôm nay, tôi sẽ tới chỗ EC. Bảo Tiểu Lưu mới về
làm đi cùng với tôi!”

“Chỉ có hai người thì tôi sợ sẽ làm không xuể đâu.”

Cũng đúng! Ánh mắt cô vô tình nhìn lướt qua Tiểu Thất, Hàn Tú liền

nói: “À, anh không cần phải lo lắng đâu! Đường Trạch Tề sẽ đi với chúng
tôi.”

(3)

Sau khi Trưởng phòng Vương đi khỏi, Hàn Tú mím chặt môi rồi thở dài,

CEO – ba chữ này thật vô cùng tinh tế, đúng là cô tránh không khỏi số
mệnh của một “Clean Environment Obasan” - ĐẠI THẨM VỆ SINH MÔI
TRƯỜNG!!!

Quay người lại, Hàn Tú lập tức mặt đối mặt, mắt gặp mắt với Tiểu Thất

đang đứng phía sau lưng. Cô ho nhẹ một tiếng, vừa mỉa mai chính mình vừa
than thở với anh: “Anh biết không, chỉ có thể dùng một câu như sau để hình
dung về nghệ dọn dẹp vệ sinh của chúng ta, đó là “Dậy sớm hơn gà, ngủ
muộn hơn chó, ăn uống kém hơn lợn, làm khổ cực hơn lừa”. Vẫn biết “Lao
động là vinh quang”, nhưng tại sao lại có một số kẻ thích phân chia con
người ra thành mấy chục loại đẳng cấp chứ? Làm nghề này thì có gì hạ
tiện? Tất cả mọi người đều kiếm sống bằng đôi tay của mình mà. Trần
Mạnh Lợi từ lúc sinh ra đã ngậm thìa vàng trong miệng, chẳng qua là số
mệnh tốt, đầu thai đúng gia đình quyền quý thôi, chứ nếu không có bố mẹ
bao bọc, lo liệu cho, chắc chắn cô ta cũng chả ra cái quái gì hết!

Bắt gặp đôi mắt mơ hồ của Tiểu Thất, Hàn Tú không khỏi cảm thấy

chán nản, ảo não, lẩm bẩm: “Sao tự dưng tôi lại nói những lời này với anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.