COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 13

Thời gian bốn năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, sự việc gì

nên quên, cô đã quên cả rồi. Chỉ là đột nhiên gặp lại người cũ, cô chẳng thể
nào làm như chưa từng có việc gì xảy ra cả, không khỏi nhớ lại chuyện dĩ
vãng.

Nhìn Đường Trạch Tề đang nằm bất tỉnh trên đất, Hàn Tú mím chột

môi, hồi lâu sau mới nói: “Ừ thì không báo cảnh sát nữa, nhưng cậu bảo
phải làm sao đây?”

“Đưa anh ta về nhà trước, sau đó liên lạc với cô giáo Đỗ rồi tính tiếp”.

Sam Sam đáp

“Đưa vào nhà? Về nhà cậu hay về nhà mình?”

“Đương nhiên là đưa về nhà cậu rồi! Cậu sống có một mình, còn nhà

mình lớn bé tổng cộng những bốn người. Đợi anh ta tỉnh dậy rồi cậu hỏi
anh ta xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nếu anh ta bị thương do gây sự
đánh nhau vớ vẩn thì lúc ấy, cậu đuổi cổ anh ta khỏi nhà cũng chưa muộn."

“Sam Sam này, cậu không đi làm “thánh mẫu" thì thật là đáng tiếc

đấy!”. Chỉ bằng một câu nói, Hàn Tú đã gần như phác họa được toàn bộ
con người Sam Sam.

“Thích làm nguờỉ tốt” là cụm từ thích hợp nhất để chỉ kiểu “thánh mẫu”

khác thường như Sam Sam. Trên đường đi, chỉ cần bắt gặp bất cứ con mèo,
con chó đáng thương nào, cô bạn này đều không ngại ngần mà đưa ngay về
nhà chăm sóc rồi vứt qua chỗ Hàn Tú để kết thúc trách nhiệm.

“Mình làm như vậy cũng là vì cậu thôi, chỉ sợ sau này, cậu không còn

mặt mũi nào dể gặp lại cô giáo Đỗ nữa” . Sam Sam vừa cười vừa nói.

“Khỏi giải thích! Có lần nào cậu làm “thánh mẫu” mà mình không được

nghe những lời ngụy biện kiểu này? Làm người tốt như cậu thì có khác nào
cắm biển đề “Ở đây không có ba trăm lượng” không?”. Hàn Tú khoát tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.