COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 236

“Này, bà ăn nói kiểu gì thế hả? Cẩn thận không tôi tố cáo các người tội

phỉ báng đấy!”. Vương tiểu thư hét lên đầy tức giận.

“Thôi, không cãi nhau nữa! Có chuyện gì, chúng ra vào trong rồi nói!”.

Hàn Tú ngăn hai người phụ nữ như đang muốn xông vào, giằng xé nhau ra
rồi nói với những người còn lại: “Mọi người đi làm việc của mình đi! Hôm
qua, ai cùng Tiểu Thất đến nhà Vương Tiểu Thư dọn dẹp thì theo tôi vào
phòng làm việc!”

Từ lúc thành lập công ty đến nay, đây là lần đầu tiên khách hàng tìm đến

tận nơi, trực tiếp kiến nghị về dịch vụ với lãnh đạo, hơn nữa, một khi dì Vi
đã dám nói khách hàng là “đồ dở hơi” thì chắc chắn sự kiện không hề đơn
giản.

Nghĩ thế, cô bèn nói: “Làm phiền Vương tiểu thư, chị cũng theo tôi vào

phòng làm việc nhé! Bất kể đã xảy ra chuyện gì, công ty tôi cũng sẽ xử lí
hợp tình hợp lí nhất. Tiểu Hứa, đỡ Vương tiểu thư vào phòng tôi!”

Vương tiểu thư chỉ “hừm” một tiếng rồi vịn vào tay Tiểu Hứa, tập tễnh

bước vào phòng làm việc của Hàn Tú, ngồi xuống sô pha. Hàn Tú rót cho
chị ta một ly nước. Sau đó, dì Vi và dì Tiết cũng bước vào.

“Vương tiểu thư, chị nói xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”. Hàn Tú

lên tiếng.

Chị ta hét rống lên như đang lên đồng: “Hôm qua, nhân viên bên công ty

cô là Tiểu Thất và hai bà dì đây sang nhà tôi làm vệ sinh. Tôi mới chỉ nói
các người dọn dẹp không sạch sẽ, vậy mà nhân viên Tiểu Thất bên các cô
đã đẩy tôi ngã xuống đất, làm một bên chân của tôi bị sai khớp. Hôm nay,
tôi phải tập tễnh đến đây để đòi lại công bằng cho mình. Hoặc là anh ta phải
chi trả tiền thuốc men, tiền bồi dưỡng, tẩm bổ và chi phí tổn thương tinh
thần, hoặc là công ty các người phải đền bù thiệt hại cho tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.