COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 254

một tờ giấy rơi ra. Anh cúi xuống, nhặt tờ giấy đó lên xem, một dòng chữ
màu đen đập vào mắt: “Nó đã vĩnh viễn nhắm mắt mà không hề đau đớn
dưới dao phẫu thuật. Tặng cậu món quà đầu tiên đã tận tâm chuẩn bị”.

“Món quà đầu tiên”, nghĩa là vẫn còn những món quà thứ hai, thứ ba

nữa…

Vò nát tờ giấy trong lòng bàn tay, dường như Tiểu Thất nghe thấy tiến

cười man rợ, khoái trá của Cổ tiên sinh văng vẳng bên tai.

Anh đem chiếc hộp vào trong nhà, đặt nó ở cửa, đi rửa sạch tay rồi vào

phòng Hàn Tú. Xem ra cô đã bình tĩnh lại, hai mắt nhắm nghiền, đôi môi
đang mấp máy như đang lẩm bẩm điều gì đó.

Anh ngồi ở thành giường, cầm tay Hàn Tú lên và đặt một nụ hôn nhẹ

vào đó, dịu dàng nói: “Cứ yên tâm mà ngủ đi một lúc, không có chuyện gì
đâu. Đợi cô ngủ rồi, tôi sẽ ra ngoài, tìm một chỗ để chôn con mèo đó, cô
không cần lo lắng nữa.”

Hàn Tú nắm chặt lấy tay anh, khẽ gật đầu.

Đến khi nghe thấy nhịp thở đều đều của cô, anh mới nhẹ nhàng gỡ tay

cô ra, đặt xuống giường, đắp chăn lại cho cô rồi nhón chân đến chỗ công
tắc, bật đèn trong phòng lên. Khóa cửa ra ban công và tất cả cửa sổ, kéo hết
rèm cửa lên, xong xuôi mọi thứ. Tiểu Thất mới yên tâm. Cầm theo dụng cụ
và chiếc hộp, anh nhẹ nhàng rời khỏi nhà.

Màn đêm sắp bao trùm lên thành phố, anh chẳng dám đi đâu xa vì sợ

rằng khi tỉnh dậy, không thấy anh đâu, Hàn Tú sẽ càng sợ hãi.

Tiểu Thất chọn vườn hoa ở phía Tây Nam khu nhà vì thường ngày,

lượng người qua lại đó ít hơn nhiều so với những vườn hoa khác ở xung
quanh đây. Thời điểm này vừa hay lại trùng vào giờ ăn tối của các gia đình
nên chắc chắn sẽ chẳng có ai ra đấy làm gì. Hơn nữa, trong vườn hoa đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.