COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 264

đã. Đi hát karaoke nhé?”

“Thôi bỏ đi, lần nào cũng vậy, không đi mua sắm thì lại đi ăn uống, hoặc

hát karaoke, đánh mạt chược, cậu chẳng sáng tạo gì cả, chán!”. Hàn Tú xua
xua tay.

Nghĩ ngợi một lúc, Sam Sam đột nhiên vỗ “bộp” một cái lên đùi, nói:

“Nghĩ ra rồi, chúng mình đi ăn thịt cừu nướng nguyên con nhé! Lần trước,
công ty mình đã tới đó, nó giáp ranh với tỉnh khác, lái xe mất khoảng hai
giờ đồng hồ. Ở đấy có một hồ nước lớn, ăn xong thịt cừu nướng, chúng ta
có thể đi bơi, phong cảnh tươi đẹp như tranh, núi cũng không cao lắm, dưới
cốc còn có một hồ lớn nữa.”

Hàn Tú gật đầu: “Được, cuối cùng cậu cũng có chút sáng tạo rồi đấy!”

“OK, ngày mai đi luôn nhé! Ngày mai vừa hay là thứ Bảy, được nghỉ

làm còn gì! Bây giờ, mình sẽ nhờ bạn liên hệ với một chủ trang trại ở đó.
Cậu nhớ mang Tiểu Thất nhà cậu theo, mình sẽ rủ thêm một vài người nữa,
càng đông càng vui.” Sam Sam nháy mắt với Hàn Tú.

Bốn chữ “Tiểu Thất nhà cậu” khiến mặt Hàn Tú lại thoáng ửng đỏ, cô

phụng phịu nạt Sam Sam: “Đồ đáng ghét!”

Buổi tối, sau khi ăn cơm, tắm giặt xong, Hàn Tú nhét các bản thiết kế

búp bê của Trần Mạnh Lễ vào trong phong bì rồi dán lại. Vừa hay mấy
người bạn cùng đi chơi ngày mai làm trong ngành thiết kế đồ chơi, cô sẽ
giao những bức vẽ này cho họ. Nếu mọi chuyện thuận lợi thì coi như cô đã
trả được cho Trần Mạnh Lễ món nợ ân tình.

Làm xong việc, Hàn Tú ngả người lên ghế sô pha.

Chuyện con mèo chết không làm cô phải nghĩ ngợi nhiều vì đã có Tiểu

Thất ở bên cạnh, hết lời an ủi, vỗ về, chăm sóc tận tình. Hơn nữa, Hàn Tú
còn bị phân tâm bởi chuyện nam nữ ân ái, cái này đúng là tà ác vô ngần,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.