COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 267

Anh mím chặt môi, đẩy tấm giấy ra trước mặt cô lần nữa: “Coi như anh

gửi tạm ở chỗ em đi! Có thể anh sẽ phải nghỉ phép dài ngày vì tình hình
nghiên cứu chưa thể nói cụ thể được. Em cũng không cần phát lương tháng
này cho anh đâu.”

“Anh không muốn được phát lương tháng này sao? Tiền thưởng đã bị

trừ sạch rồi còn gì. Thôi được rồi, trước mắt, em sẽ giữ tiền giúp anh, anh
ngốc nghếch như thế, không khéo lại bị người ta lừa hết mất.”

“Anh rất ngốc nghếch à?”

“Anh mà không ngốc nghếch hả? Không biết ai bị thương ở não, giống

như một đứa trẻ con, suốt ngày hỏi cái này là gì, cái kia là gì, bắt người
khác trả lời một vạn câu hỏi tại sao ấy nhỉ?”

“Tri thức chính là sức mạnh đó”. Tiểu Thất ôm lấy cô từ phía sau lưng,

không muốn để cô nhìn thấy vẻ mặt anh lúc này. Anh vùi mặt vào gáy Hàn
Tú, mùi hương của cô khiến anh say đắm, đôi tay siết chặt hơn.

“À đúng rồi, nhờ vào hồng phúc của anh, Sam Sam trúng xổ số năm

ngàn đồng, ngày mai, cô ấy mời chúng ta đi ăn thịt cừu nướng”. Cô nói tiếp.

“Ồ, được thôi…”. Anh chậm rãi đáp, hoàn toàn chẳng để tâm vào việc

ngày mai sẽ làm gì mà chỉ tính xem lúc này nên thế nào, bàn tay lén lút
thâm nhập vào trong áo ngủ của Hàn Tú, men theo đường cong diễm lệ,
mềm mại của đôi bồng đảo, ngao du xuống tận bên dưới.

“Này, lần này không phải do em khiêu khích anh đâu nhé!”. Mặt đỏ

bừng lên vì xấu hổ, cô trách khẽ. Mỗi lần anh ôm chặt cô vào lòng như thế
này là y như rằng sau đó sẽ “xảy ra chuyện”.

“Lúc nãy, em di di tay trên ngực anh, vẽ vòng tròn lên đó, không phải là

khiêu khích thì là gì hả?”. Giọng nói trầm trầm, ấm áp lại thêm chút ngữ khí
“vô lại”, cử động của bàn tay càng lúc càng táo bạo khiến cô bất giác rên rỉ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.