COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 284

rồi, đúng là có một bệnh nhân tên là Trương Đồng Ân, mới được chuyển từ
khu tạm giam sang bệnh viện não khoa. Tuy người đó là bố nuôi của cậu
nhưng bạn tôi nói rằng hình như ông ấy phạm tội gì đó, lại là nhân chứng
quan trọng của một vụ án nên bị quản lý rất nghiêm, còn có cảnh sát trông
coi, giám sát nữa. Vốn dĩ cậu không được phép gặp ông ấy đâu, nhưng vừa
hay bạn của tôi lại là bác sĩ chẩn trị chính cho ông. Đây là danh thiếp của
bạn tôi, cậu có thể đến đó, nhờ bạn tôi giúp đỡ. Tôi đã kể chuyện của cậu
cho bạn tôi nghe rồi, tuy rằng không thể đảm bảo chắc chắn là cậu sẽ được
gặp bố nuôi, nhưng ít ra là cũng hi vọng.”

Hàn Tú nhìn Tiểu Thất với ánh mắt vô cùng kinh ngạc, đến tận tối qua,

cô mới biết là anh có bố nuôi, không thể ngờ rằng ông ấy lại là người như
vậy. Chẳng lẽ chuyện anh bị thương tích toàn thân vào hai tháng trước là có
liên quan tới người bố nuôi đó sao?

Tiểu Thất nhẹ nhàng nói: “Cảm ơn chị. Sau khi giải quyết xong chuyện

này, tôi nhất định sẽ dốc toàn tâm toàn lực nghiên cứu, điều chế ra sản
phẩm mới cho công ty.”

“Tôi chỉ đợi câu nói này của cậu thôi. Thế nhé, tôi đi trước đây”. Alice

mỉm cười, vẫy tay chào hai người rồi ngồi vào ô tô.

Khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, Hàn Tú mới ngập ngừng nói: “Bố

nuôi anh… ông ấy…”

“Em có nhớ bản tin tức lần trước phát trên ti vi không? Về đường dây

buôn bán người ấy!”. Giọng nói của anh rất nhỏ, giống như phải rất cố gắng
mới cất tiếng lên được vậy.

Hàn Tú mở to mắt, không dám tin vào những gì vừa được nghe.

“Ông không hề tham gia vào việc buôn bán người, ông chỉ là một người

điên nghiên cứu động thực vật mà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.