COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 355

bếp đột nhiên vụt tắt. Điện trong phòng khách cũng tắt luôn, màn đêm u tối
bủa vây bốn phía như muốn nuốt chửng lấy cô.

Mất điện hay cầu giao ngắt điện để đảm bảo an toàn, Hàn Tú cũng

chẳng rõ nữa. Trước đây, những chuyện lắt nhắt này đều do một tay anh
đảm nhiệm. Cô căm ghét bóng tối, ghét cay ghét đắng cái cảm giác bị bỏ
quên ở một xó xỉnh tối thui nào đó trên thế giới này. Cô sợ nhất lúc đi ngủ,
khi xung quanh màn đêm tĩnh lặng đến rợn người. Một mình co ro trên
giường, cô lại nhớ đến anh, sờ sạng khoảng trống bên cạnh, lúc này mới
biết nhiệt độ của một người sẽ mãi mãi chẳng thể nào so sánh với hơi ấm
của hai con người.

Bất kể đi tới đâu, cô cũng nhìn thấy hình bóng của anh. Không giây phút

nào cô thôi nhớ về anh, dù anh đã hết lần này đến lần khác làm cô tổn
thương nhưng cô vẫn không kìm nén được mà cứ nhớ anh, nhớ anh điến da
diết, khắc khoải…

Khi chẳng còn chỗ nào trong nhà chưa được dọn dẹp cũng là lúc sức lực

của cô đã bị rút đi quá nửa.

Cô day day tay vào hai bên thái dương đau nhói, không ngừng tự nhủ:

"Đừng nhớ nữa, đừng nhớ nữa, nếu tiếp tục thế này thì mình sẽ điên mất!".
Thế nhưng chẳng phải nội tâm của cô đã điên loạn rồi sao?

Hàn Tú nằm trên ghế sô pha, tay cầm chiếc điều khiển, không ngừng

chuyển kênh, đôi mắt mơ màng, mệt mỏi. Đến khi tiếng còi cảnh sát vang
lên, cô mới choàng tỉnh, lập tức lấy lại thần trí.

Ti vi đang chiếu cảnh rất nhiều người đứng trước một tòa nhà bốc khói,

tiếng còi xe cảnh sát hòa với tiếng xe cứu hỏa. Người phóng viên thở gấp:
"Lúc này, tôi đang ở đường XX, thuộc tiểu khu XX. Vào khoảng 15 giờ 30
phút chiều nay, căn hộ ở tầng mười hai, tòa nhà A thuộc khu dân cư này đã
xảy ra nổ bình gas, khiến một phụ nữ tử vong và hai người bị thương, bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.