COPY MỐI TÌNH ĐẦU - Trang 81

thích chơi trò đột ngột xuất hiện thế? Suýt chút nữa, tôi bị anh doạ cho đứng
tim rồi.”

Khoé miệng Tiểu Thất khẽ nhếch lên, vài giây sau, anh chậm rãi nhắc lại

câu nói lúc nãy: “Cô - định - làm - cơm - cho - tôi - ăn - sao?”

“Ừ”. Hàn Tú mím chặt môi, trả lời không chút nhiệt tình. Vừa nghe thấy

có cơm ăn là anh ta chạy theo cô luôn sao, gã này không phải là heo đấy
chứ?

“Có phải ở đó... có rất nhiều người không?”. Tiểu Thất cúi đầu, ngập

ngừng hỏi nhỏ.

Hàn Tú nhíu mày nhìn Tiểu Thất. Mái tóc rủ xuống trán, che khuất mắt

bên phải của anh khiến cô không thể nhận biết được cảm xúc của anh lúc
này, chỉ thấy đôi môi anh đang mím chặt lại.

Cô nhớ lại lúc anh kề dao vào cổ cô, yêu cầu cô phải dẫn tới một nơi an

toàn, không có người. Phải chăng anh sợ nơi đông đúc? Hàn Tú nhướng
mày, nói: “Đương nhiên là đông người rồi! Không đông người thì siêu thị
còn mở làm gì chứ? Đóng cửa luôn cho xong.”

Tiểu Thất im lặng vài giây rồi nhẹ nhàng nói: “Đi thôi.”

Hàn Tú ngạc nhiên: “Không phải là anh sợ những nơi đông người sao?”

Tiểu Thất không trả lời.

Hàn Tú nói một cách nghiêm túc: “Anh càng sợ những nơi đông người

thì lại càng phải thường xuyên đến chỗ đó. Anh không thể trốn tránh cả đời
được, trước sau gì cũng phải đối mặt với nó. Tôi thực sự tò mò muốn biết,
rốt cuộc anh đã làm chuyện xấu xa gì? Sao lại phải sợ hãi như thế chứ?”.
Nói dứt lời, Hàn Tú mở cửa rồi đi ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.