Lúc này, những lời nói của giáo viên chủ nhiệm ở Học viện Thời trang
Thiên Trạch lại vang lên bên tai tôi. Xem ra muốn yên phận sống hết 100
ngày ở đây không phải việc đơn giản.
- Thưa các bạn, tiếp theo đây sẽ là một tiết mục – buổi họp giao lưu kỳ
tích của học sinh trao đổi.
- Thưa các bạn, thời gian của cuộc trao đổi lần này là hơn ba tháng,
tổng cộng là 100 ngày, trong 100 ngày này, các bạn hy vọng bản thân mình
có thể hoàn thành được kỳ tích gì?
Sir Chung nâng cao âm lượng của giọng nói:
- Hy vọng mọi người đều có thể mở rộng tư duy của mình, không cần
quá câu nệ. Bởi vì chủ đề của chúng ta là “kỳ tích”, do đó, tôi hy vọng mỗi
người các em ngồi ở đây đều có thể tạo ra một kỳ tích!
Giọng nói của sir Chung vừa dứt… Xoẹt…
Một cô gái cao ráo, ánh mắt sắc sảo đứng lên, nói rõ ràng từng tiếng:
- Tôi là Dương Vân tới từ Đại học Tụ Mỹ, tôi muốn thực hiện một bài
diễn thuyết xuất sắc tại Đại học Tinh Hoa để nói với tất cả mọi người rằng
thế nào mới là nghệ thuật chân chính.
- Chào mọi người, tôi là Tô Tiểu Lệ, tôi rất thích quay phim, 100 ngày
sau, tôi sẽ tổ chức một triển lãm cá nhân nho nhỏ.
…
Từng người trong phòng ăn lần lượt đứng lên, xem ra mọi người đều
rất nhiệt tình với hoạt động lần này.
Tôi cau mày, vừa phân tích kỹ càng trí sáng tạo của các bạn, vừa
không ngừng suy nghĩ về bản thân mình.