COXCHIA LÙN - Trang 292

Chương bốn

P.S.H.S.

M

ùa xuân không bao giờ đến hẳn ngay lập tức. Nó thử đến vài lần trước

đã, nhưng lúc đầu nó còn chưa phải là mùa xuân thực sự. Khi thì nó quên
không đóng vửa ở hướng bắc để cho giá lạnh lọt về và làm mọi thứ rét
cóng. Kho thì vì sai sót, nó để những đám mây tuyết từ trong gian kho của
mùa đông bay ra. Kho thì nó lầm lẫn lung tung - mặt trời vẫn chiếu sáng,
suối vẫn chảy róc rách, mà mũi mọi người vẫn đỏ lên. Nhưng không nên
giận mùa xuân. Sớm hay muộn rồi nó cũng sẽ làm đúng. Lúc đó mọi người
sẽ bảo “Đúng, đây mới là mùa xuân thực sự!”- bởi vì ai cũng thấy rõ ngay
mùa xuân thực sự là như thế nào.

Một buổi chiều mùa xuân, Nhi-na Páp-lốp-na nghỉ ngơi ở nhà, đang ngồi

đọc sách bên cửa sổ để mở. Sắp xếp balô xong, Ca-chi-a ngồi xuống tấm da
gấu và thở dài.

- Bác sĩ bảo con rằng sau ngày lễ, khi con ở chỗ bác con về, con sẽ được

làm việc ngay. – em nói.

- Hôm nay con đến nhà máy đấy à? – Nhi-na Páp-lốp-na ngạc nhiên. -

Tại sao con không rẽ vào phân xưởng nhiệt luyện?

- Nói chung con chẳng rẽ vào đâu cả, - Ca-chi-a trả lời. - Thoạt tiên, con

tới sau hàng cột, con thấy các bạn ấy đang làm việc… Con buồn quá nên
con về nhà ngay.

- Thế con muốn các bạn ấy ngồi không hay sao? – Nhi-na Páp-lốp-na

mỉm cười, đặt quyển sách sang một bên, ngồi xuống cạnh Ca-chi-a, ôm lấy
em rồi hỏi: - Tại sao con lại buồn?

- Vì chẳng ai cần đến con cả, dì ạ, - Ca-chi-a giải thích. – Con đứng sau

một chiếc cột nhìn vào, thấy mọi việc đều…trôi chảy dì ạ. Lê-na thao tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.