COXCHIA LÙN - Trang 338

- Cứ phải có bạn thì tớ mới “phi nước đại” được ấy! – Xê-va mừng rỡ

nói đùa. – Nào, đồng chí chỉ huy!

Hai bạn gái hét với theo điều gì đó, nhưng Cô-xchi-a và Xê-va không

chú ý tới, cứ ba chân bốn cẳng chạy. Các em vượt qua rừng thông, băng
qua đường sắt, qua mấy nhà kho xung quanh rào dây thép gai và cuối cùng
tới mép rừng. Đây là một cánh rừng nhỏ ven thành phố, cây cối rất thưa.
Rừng ẩm ướt như vào mùa xuân, chỉ có mùi tuyết tan và mùi lá ẩm ướt.
Đường đất bẩn thỉu, đầy vết bánh xe, thỉnh thoảng lại tách dôi, tách ba vòng
quanh các vũng lầy, và ngày càng khó đi.

Hai em chạy ở lề đường, nhảy qua các rễ cây và các ụ kiến. Chân Cô-

xchi-a chạy băng băng, ngực em thở thoải mái, em háo hức hít lấy nhữn
hương vị của rừng.

Xê-va vấp vào một gốc cây.
- Cậu cẩn thận kểo làm nhàu “Bản tin nhanh” đấy! – Cô-xchi-a lo ngại. –

Đưa tớ cầm cho.

- Cậu cứ chạy tay không thôi! – Xê-va từ chối. – Thế ai chạy theo ai

nào? Tự tớ sẽ đem “Bản tin nhanh” tới “Bắc Cực” và sẽ nhìn xem mặt mũi
anh Min-ga-rây ra sao. Hai trăm năm mươi phần trăm chứ có phải chuyện
chơi đâu!

Tất nhiên đó không phải chuyện chơi, đó là chuyện có thể khoe khoang

được lắm. Thấy trước mình sắp được hưởng một cảm giác thích thú, hai em
chạy càng hăng, nhưng bỗng Cô-xchi-a chậm bước lại.

- Sao, cậu nản rồi hả? – Xê-va giễu cợt hỏi. – Tốt hơn hết là cậu quay lại

đi. Không cần cậu, tớ cũng khắc đến nơi được… khâu yếu ạ.

- Chúng ta lầm đường rồi, - Cô-xchi-a nói. – Đáng lẽ phải nhằm hướng

bắc, chúng ta lại cứ chạy mãi sang hướng tây. Đường đất tồi quá!

- Cậu nói khoác! – Xê-va gắt. – Các cậu ấy đã bảo tới rồi mà… Cứ đi

thôi!

- Lầm đường thì còn đi với đứng gì..
Như để xác nhận lời em, còn đường sẽ ngoặt sang hướng tây. Xê-va cũng

đi chậm lại. Hai em chăm chú nhìn sâu vào rừng. Ở đằng trước trông sáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.