CÚ HÍCH - Trang 59

viên chính chứ không phải người trợ giảng, mức đóng góp vào chương
trình tiết kiệm hưu bổng dành cho anh là 10%, cao hơn mức bình
thường. “Nhà hoạch định” của David biết rằng anh không nên
chần chừ, mà phải bắt tay ngay vào việc hoàn thành luận văn càng
sớm càng tốt, nhưng “Kẻ thi hành” trong anh lại quan tâm đến
nhiều dự án khác hấp dẫn hơn và luôn tìm cách trì hoãn công việc
làm luận văn gian khổ (Thực hiện những ý tưởng mới thường thú vị
hơn viết tới viết lui những chủ đề cũ!).

Thế rồi Thaler can thiệp bằng cách đưa ra cho David một giao

kèo rằng David sẽ viết cho Thaler một loạt chi phiếu trị giá 100
đô-la mỗi tờ, được rút tiền vào ngày đầu mỗi tháng trong vòng vài
tháng tiếp theo. Thaler sẽ rút tiền mặt bằng tấm chi phiếu của
tháng, nếu David không nộp một chương mới của luận văn cho
Thaler (tệ nhất là bằng cách nhét qua khe cửa) trước 12 giờ đêm
ngày cuối tháng. Ngoài ra, Thaler được toàn quyền sử dụng số
tiền trên vào một buổi tiệc và có quyền không mời David. David đã
hoàn thành luận văn của mình đúng hạn trong vòng bốn tháng sau
đó và chưa bao giờ trễ hẹn (dù phần lớn các chương anh chỉ nộp một
vài phút trước khi hết hạn). Rõ ràng, biện pháp chế tài này có tác
dụng dù phần hỗ trợ tài chính David nhận được từ chương trình hưu
bổng mà trường dành cho anh lớn hơn nhiều so với con số 100 đô-
la trên từng tấm chi phiếu.

Biện pháp này tỏ ra hiệu quả, bởi vì nỗi đau của David trước khả

năng bị mất tiền vào tay Thaler và không được tham dự tiệc tùng
cùng mọi người còn lớn hơn những hứa hẹn trừu tượng về khoản
tiết kiệm hưu bổng trong một tương lai xa vời. Nhiều người bạn của
Thaler bảo họ sẽ mở công ty cạnh tranh với ông bằng phương pháp
chế tài này, dù Thaler chỉ ra rằng để có thể biến chuyện này thành
một ngành kinh doanh, trước hết bạn phải nổi tiếng là người thật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.