CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 100

Cảm giác trong Hữu Tuệ giờ rất đau đớn khi thấy gương mặt của người

mình yêu như thế kia.

Hữu Tuệ chạy về nhà và một xuống ghế sofa như người mất hồn, khoé

mắt đỏ hoe...

- Hữu Tuệ, em sao thế - Vương Khang đứng và hỏi

- Anh biết rồi đúng ko? - Hữu Tuệ hỏi 1 câu khá khó hiểu làm Vương

Khang ngớ người

- Biết j? - Vương Khang hỏi lại

- Chuyện anh Bảo, gương mặt của anh ấy như thế là sao? - Hữu Tuệ hét

lên

- Em quát anh đấy hả. Chuyện đó thằng Kevin làm ko phải anh mà tức

anh nhé - Vương Khang tức ko kém. trong lời nói chứa đầy sự dối trá, Hữu
Tuệ ko tin

- Kevin...nhưng năm đó anh về Việt Nam làm j? Em nhớ anh còn lấy

được vòng cổ j đó của Kevin...hay anh....chính anh muốn đổ lỗi cho Kevin
đúng ko?, em biết Hắc Long với Bạch Long ko thù ko oán lên họ sẽ ko làm
vậy với nhau đâu - Hữu Tuệ nói như quát

- Thì đúng vậy đó. Muốn diệt được Hắc Long phải nhờ đến sự trợ giúp

của nhiều bang khác. Năm xưa em biết anh khổ cực thế nào mới lấy được
sợi dây chuyền đó của thằng Kevin để cho Thiên Bảo nhìn thấy và anh ta
hiểu nhầm ko? lên chuyện này em đừng ngu mà nói ra ko thì chết ta anh lẫn
em đấy, nhớ kĩ vào - Vương Khang ko từ chối mà nói thẳng sự thật ra

- Nhưng cớ sao anh lại phá hoại khuôn mặt của anh Bảo chứ? Anh biết

em yêu anh ta sao anh còn làm thế? Anh nói đi. Anh phá hoại khuôn mặt đó
khác j phá hoại khuôn mặt em - Hữu Tuệ khóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.