CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 1000

-À đúng rồi, em giỏi lắm! – Khánh Anh bất giác cười, anh không giận gì

cô vì số tiển ấy cũng không là gì đối với anh, nhưng anh đã rút ra kinh
nghiệm cho bản thân rằng tuyệt đối không ra thử thách như vậy cho cô nữa.

-Từ bây giờ em được đi làm rồi chứ? – Cô vui vẻ

-Được rồi – Anh gật đầu, đưa cô về. Cả ngày hôm đó, cô cười không

ngừng, thật là thảm họa, thường thì những người gây ra thảm họa đều
không nhận thức rõ được hậu quả của nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.