CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 233

- Còn em..- T.Anh hơi xụ mặt, cô định chào anh rồi bước đi tiếp, anh

đưa tay ra hiệu là dừng lại

- Hôm nay được nghỉ học phải ko? Anh muốn vào chơi nhà em ! -

Hoàng đưa ra đề nghị

- Em ko quen cho người lạ vào nhà - T.Anh vu vơ nói, cô ko nghĩ đến

cảm giác trong anh khi nghe thấy từ người lạ '' nó ra sao

- Em vẫn coi anh là người lạ? - Anh lạnh lùng nhưng trong lời nói có j

đó trách móc và giận dỗi, tính anh có phải thế đâu, chưa bao giờ anh đem
lòng trách móc hay giận dỗi 1 người nào đó, riêng anh chỉ có lạnh lùng, ko
quan tâm và căm thù thôi

- Ko, ý em là em muốn vào nhà anh trước - T.Anh kiếm cớ, cô chợt nhận

ra lời nói vừa nãy cô ko cố ý nói vậy, cô quá lời chăng?

- Vậy được - Anh đồng ý luôn ko cần suy nghĩ - Anh ở nhà cùng thằng

bạn, nếu em ko phiền thì mình đi luôn - Anh nói tiếp, trong anh bỗng nhiên
vui lạ thường

- Bạn á, vậy thôi em ngại chết - Cô khẽ nhướn mày

- Chắc em cũng quen người đó mà, em là bạn thân Đường Vy mà, đúng

chứ?

- Ơ...sao anh biết?

- Biết là biết chứ còn sao nữa - Anh đùa. cô bĩu môi nhìn anh, bất giác

anh đưa tay nhoé má cô làm cô hơi xấu hổ những rồi cũng cười tươi nhìn
anh. Vậy cô muốn biết lý do anh biết cô và Đường Vy là bạn thân và còn
muốn biết cái người mà anh bảo cô cũng quen thật ra là ai?

- Thế nào? Đi về nhà anh hay nhà em trước đây? - Hoàng hỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.