CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 234

- Nhà anh trước đi ! - Cô khẽ nở nụ cười

- Vậy lên xe đi !

- Ko, em sẽ đi taxi theo sau anh - Cô cười gượng gạo và trả lời 1 cách

miễn cưỡng, cô thầm nghĩ tại sao hôm nay anh lại đi xe máy mà ko đi ô tô
chứ??? Nghĩ đến đây, cô chợt nhớ đến K.Anh, nhớ đến cái lần anh cho cô đi
vào trong địa ngục 1 quãng đường dài, cô ko hiểu anh có nghĩ đến cảm giác
của cô lúc đó ko? sợ chết đi được, cô sợ cái quá khứ đó và sợ cả xe máy
luôn, nhưng anh vẫn lôi bằng được cô lên xe máy khiến cô suýt chút nữa
ngất ra đấy..lòng thầm trách anh nhưng lúc ngồi cạnh anh, được anh che
chở cô lại thấy ấm áp và bình yên lạ thường, người lái xe lúc đó mà ko phải
anh chắc cô nhảy xuống xe lâu rồi?

- Vậy anh đi cùng em - giọng nói của Hoàng cất lên nhanh chóng làm cô

dứt khỏi dòng suy nghĩ, cô hơi e ngại khi làm phiền anh như vậy

- Còn xe anh để đâu?

- Anh gọi người đến mang về !

- Có được ko ạ?

Anh ko nói nữa, anh chỉ cười và gật đầu, anh thấy rất vui khi nói chuyện

cùng cô bé này, cảm giác trong anh là j đây, như muốn vỡ tung ra, anh thật
sự thấy cô rất đáng yêu có chút j đó ngốc nghếch, khờ khạo

Đi taxi cùng anh 1 chặng đường ko xa, xe rẽ vào 1 con đường có lẽ cũng

rất quen thuộc với cô, quen lắm, ngôi biệt thự xa hoa lộng lẫy và có điều j
đó bí ẩn lạ lùng mà cô đã từng vào đây rất nhiều, ko lẽ nào...ko thể trùng
hợp như thế được chứ? Cô hơi quay sang nhìn anh với vẻ ngạc nhiên và khó
hiểu, anh ko hiểu cái nhìn đó là j, anh chỉ cười rồi chỉ tay vào biệt thự đang
xuất hiện to hơn trước mặt hai người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.