CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 261

- Chắc thế, dạo này mọi người sống tốt chứ?

- Em ko biết chắc chắn họ sẽ sống tốt đâu, à chị, anh Nam....

- Anh Nam vẫn du học chưa về chứ? thôi mình vào trong đi

Nhắc đến Nam, Tử Tuyết có hơi buồn và nhớ nhung, tận sâu trong đáy

lòng, cô luôn mong sớm khỏi bệnh để được trở lại với mọi người, dứt ra
được khỏi chiếc xe lăn, cô như sống trở lại và niềm tin và niềm hy vọng của
cô lại đong đầy, cô chưa từng mơ ước j ngoài mong cho Nam hạnh phúc
nhưng giờ đây cô mơ ước muốn gặp anh biết chừng nào?

- Ko, anh Nam đang ở bên trong cùng mọi người

- Gì, sao lại thế?

Tử Tuyết có vẻ bàng hoàng lắm, T.Anh nghĩ chị ko có ý định muốn gặp

Nam lên cô nói

- Chắc chị cũng biết anh Nam yêu chị lắm, khi biết tin chị mất anh ấy đã

về ngay VN kiếm chị nhưng vô vọng, thường ngày anh ấy vẫn cố vui đùa
nhưng thật sự anh ấy như phát điên lên, em mong hai người sớm trở lại như
trước

Nghe T.Anh nói, sống mũi Tuyết đỏ hoe, khoé mắt cay cay, thật sự cô

cũng nhớ Nam nhiều lắm, chỉ là cô sợ sẽ là gánh nặng cho anh nên cô đã từ
bỏ anh để anh ko muộn phiền, nhưng bây giờ có lẽ tất cả phải trở về như cũ
thôi, dù sao cũng đã mấy tháng trôi qua, cả 2 người đều sống trong đau khổ
có, nhớ nhung có và hận thù cũng có.

Bước chân của Tuyết như nhanh hơn, cô chạy nhanh về phía chiếc cầu,

T.Anh cũng chạy theo, trong lòng có j đó nhẹ nhõm và vui sướng, tất cả đã
trở lên thanh thản, dễ chịu hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.