CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 377

gương mặt ấy và gương mặt ấy lại rất đẹp nhưng có j đó kiêu kì và rất
cáo...già. Ko ai khác đó chính là Vương Khang - thủ lĩnh của bang Mãnh
Long

- Kia là...- Nam nhìn Vương Khang với ánh mắt cháy đen thui

- Vũ Vương Khang - Tuyết nói và cũng chĩa ánh mắt lạnh lùng về nơi ấy

và ánh mắt ấy chuyển 1 mạch sang người vừa đi qua cánh cửa chính của
quán bar. Một chàng trai cao ráo, gương mặt lạnh với 1 vết sẹo ko hề nhỏ,
anh luôn giữ lại vết sẹo ấy để so sánh với vết sẹo anh muốn gây ra cho kẻ
thù, vết sẹo kinh khủng đi cùng anh theo năm tháng, dù căm ghét vết sẹo ấy
nhường nào nhưng anh vẫn chưa muốn phẫu thuật lại nó...và đó chính là
Thiên Kỳ

- Cuối cùng cũng lộ diện rồi - Tuyết cười nửa miệng

- Tối nay chén luôn đi - Nam cũng nhìn vào hai con người đó

- Tối nay sao? Chắc ko được, tối nay là kỉ niệm 10 năm của cái bar này

mà, chén luôn hôm nay thì đồng nghĩa với phá luôn cái bar này, tội. - Tuyết
nhếch mép. Cô có nghĩ đến cái bar này hỏng hóc hoặc tan nát ra sao đâu,
chẳng qua hôm nay cô ko muốn ra tay nhiều

- Ya...- Tuyết chống tay xuống bàn và kêu lên, 1 tay ôm bụng, mặt hơi

biến sắc nhưng ngay sau đó cô lấy lại vẻ mặt lạnh lùng như thường ngay

- Sao..sao vậy? Lại đau nữa sao? - Nam lo lắng đỡ tay cô

- Ko sao đâu, vài tuần nữa mới lành hẳn

- Vậy thôi, để lúc nào hẳn thì quyết 1 trận cũng được chứ đang đánh mà

lại thế này thì chết chắc

- Ừ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.