- Dạ vâng…- Âu đồng thanh rồi giải tán, mỗi người một công việc của
mình.
- Thiên Anh, bàn số 07 cạnh sàn nhảy khách đã về, em ra thu dọn nhé.! -
Đội trưởng yêu cầu
- Dạ vâng, không thành vấn đề. – Cô cười rồi xung phong ra trận. Trên
tay cô cầm một cái khăn lau mềm và một khay inlox hình chữ nhật. Cô
nhanh tay thu dọn mọi thứ trên bàn, phía dưới chân bàn còn có cả những
mảnh vỡ của những ly rượu bằng sành. Cô cẩn thận nhặt hết sạch. Đang
cặm cụi nhặt thì có người đi qua va vào cô khiến cô sơ ý đâm miếng sành
vào tay, cô không nói gì, không trách cứ gì nhưng cái người đâm vào cô lại
kiếm cớ gây chuyện
- Này, nhân viên mới, cô không để ý một chút được sao? Ngồi giữa lối
đi như vậy mà coi được à? Lại còn sơ ý để chảy máu tay nữa chứ? Muốn
kiếm sự quan tâm của mấy anh à? – Cô gái đó cũng là nhân viên lau dọn,
đem lòng ghen ghét Thiên Anh từ lâu vì cô mới vào làm nhưng đã được
nhận sự quan tâm chăm sóc đặc biệt từ phía mọi người. Cô ta gato cũng là
điều đương nhiên
- Tôi không có.! – Thiên Anh nói gọn, không thèm nhìn vào ánh mắt kia
một cái, cô lại thu dọn rồi nhanh chóng đứng lên làm cho nhỏ kia tức hộc
máu mồm.
Thiên Anh bê đồ vào trong, bàn tay trái có ngón đang chảy máu. Miếng
mảnh sành này sắc thật đấy, sắc như ánh mắt ai đó nhìn cô mỗi khi cô mắc
sai lầm vậy. Cô hơi đau nhưng vẫn cố chịu.
- Này. Châu Lệ Băng, sao bạn lại bị chảy máu vậy? – Một cô gái xinh
đẹp chạy đến, nâng niu ngón tay trỏ của cô, hỏi han
- Mình hơi sơ ý thôi, còn đâu không sao cả? – Cô cười nhìn cô gái trước
mặt.