CỨ LẠNH LÙNG ĐI RỒI ANH SẼ MẤT EM - Trang 986

-Mẹ ơi mẹ…uýnh ba đi. Ba hư lắm… - Long Anh nói kiểu cổ vũ làm

Khánh Anh tức long sòng sọc. Không biết đây có phải con ruột mình không
nữa mà chúng luôn phản bác lại mình.

-Khoan…Lúc đó ba bảo quả táo này ngon mà. Ba bảo cô nào đâu…-

Khánh Anh với lấy quả táo trên bàn, chìa lên trước mặt hai nhóc và thêm
lời giải thích.

-Nhưng lúc đó cô ý đứng đấy – Huyền Anh nói

-Nhưng ba không quen cô ta! – Khánh Anh đều đều nói

-Nhưng cô ý còn chào ba mà – Huyền Anh tiếp tục ngây thơ hơn nữa

Thiên Anh vẫn im lặng lắng nghe cuộc đấu khẩu giữa ba và con. Không

nói được trẻ con, Khánh Anh ghé vào tai Bảo Anh thì thầm…

-Con mà nói nữa, mẹ con giận ta…ta thuê vú nuôi tống con và Long

Anh ra ngoài ở - Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy bá đạo phả vào tai Bảo
Anh khiến cô nhóc dè chừng. Cả hai đứa đều không thích vú nuôi nên song
Anh phải nuôi “khổ” thế này, cứ mỗi lần định thuê vú nuôi là y rằng hai đứa
chúng nó khóc lóc ầm ĩ lên, đến mách đủ người từ Tuyết- Nam đến Vy-
Minh đến Hoàng-San

-À mẹ ơi. Hình như con nhầm. Thôi không có gì đâu, bố mẹ ăn cơm đi.

Hihi – Huyền Anh cười cười

Thiên Anh không nói gì, cô sẽ không hơi gì mà giận anh vì chuyện

không rõ đầu đuôi nhưng cô vẫn nhìn anh bằng ánh mắt cảnh giác…Khánh
Anh cắm cổ vào ăn, nghĩ “ chắc phải đặt cho hai nhóc biệt danh là kẻ phá
hoại hạnh phúc gia đình mất” . Thỉnh thoảng nhìn hai đứa con bằng ánh mắt
“ Tý nữa tụi bây chết với ba”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.