CÚ SĂN ĐÊM - Trang 358

“Lạ nhỉ, phải không?” Jacob nói.
“Cái gì?" Miriam nói, mắt bắt đầu nhắm lại.
“Đôi khi cô lên quá nhiều kế hoạch, và rồi hóa ra lại thành không cần

thiết.”

Chàng trai đeo kính gọng tròn mỉm cười nhìn cô, nhưng mặt anh ta có

chút kỳ quái; như thể Miriam không thể tập trung nhìn vào nó cho rõ ràng
được.

“Cô có hiểu ý tôi không?”
“Không, không hẳn," Miriam nói, nhấp thêm một ngụm cà phê.
Cô cần tỉnh táo, minh mẫn. Việc này sẽ mất thời gian. Họ có thể phải ở

đó cả đêm, mà cô thì đã bắt đầu lim dim. Không tốt. Cô uống thêm cà phê
trong lúc Jacob quay sang lại mỉm cười với cô.

“Ví dụ như cà phê,” Jacob nói. “Tôi đã mang Coca, Farris và mấy chai

nước, phòng khi cô không muốn cà phê."

Miriam không hiểu anh ta đang nói về cái gì. Cô tựa ra lưng ghế và lại

nhìn ánh đèn. Chúng dường như ấm hơn và vàng hơn so với trong trí nhớ
của cô. Billie Holiday. Mẹ cô luôn thích nghe bà ấy hát. Miriam mỉm cười
một mình và bỗng nhiên phải tập trung tinh thần giữ chặt cái cốc đang chực
trôi tuột khỏi tay cô.

“Nhưng cô lập tức nói có với cà phê, nên mấy thứ khác bị bỏ phí.” Jacob

cười khúc khích, rồi lắc đầu. “Tôi có thể dùng thời gian đó cho việc khác,
cô không thấy sao?”

Miriam mơ màng nhìn về phía anh ta, nhưng mặt anh ta không còn ở đó

nữa.

“Bao lâu... thì chúng ta... mới đến đó?" cô lẩm bẩm. “Thì chúng ta mới

gặp… những người khác?”

Cô phải mất cả thế kỷ mới lẩm bẩm xong câu cuối cùng.
“Ồ, họ sẽ phải xoay xở khi thiếu chúng ta thôi.”
“Ý... anh là sao?"
“Ta có nhiều việc quan trọng hơn để làm mà, phải không?”
Chàng trai đeo kính gọng tròn quay sang mỉm cười với cô.
Nhưng Miriam không nhìn thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.