CÚ SĂN ĐÊM - Trang 361

CHƯƠNG

72

H

ugo Lang từ Thụy Sĩ cảm thấy như thể mình đang là một đứa trẻ. Toàn

thân lão run lên vì háo hức. Lão chưa từng xúc động đến thế này kể từ lần
cuối nhìn thấy cô gái trên màn hình.

Hai người họ bên nhau. Cô gái dưới tầng hầm và lão. Hai con người cô

độc đã tìm thấy nhau. Lão chưa bao giờ cảm thấy hài lòng như thế. Họ là
của nhau. Lão vuốt tóc có khi cô ngủ. Lão mỉm cười khi cô chạy trên bánh
xe - cô rất giỏi chuyện đó, - làm thức ăn rơi khỏi ngăn đựng - rồi cô đột
nhiên biến mất, và khát khao của lão như một cái hố không đáy.

Nhưng giờ cô đã trở lại. Không phải chính là ngưòi phụ nữ đó - ờ, cũng

tương tự - nhưng lão đã thích cô rồi, có lẽ còn hơn cả người tiền nhiệm của
cô.

Hugo Lang mỉm cười, kéo ghế đến sát màn hình lớn.
Miriam Munch.
Một cái tên lạ, đó là phản ứng đầu tiên của lão, nhưng rồi lão thấy áy náy

vì cái tên chẳng làm nên sự khác biệt nào hết, cô là bạn của lão, bị giam giữ
vì lão, để lão có thể được ở cùng cô. Để họ có thể được bên nhau - bên
nhau.
Ngày đầu tiên, cô làm lão phát cáu vì không làm gì hết. Cô chỉ ngồi
đó. Bàn tay mảnh để với những ngón tay run rẩy, ôm lấy thân thể đẹp đẻ
của cô. Đôi mắt hầu như không bao giờ nhắm lại; đôi mắt sợ hãi, ngơ ngác
không hiểu mình đang ở đâu. Và cô đã khóc. Nước mắt chảy xuống đôi má
trắng, xinh đẹp của cô. Rồi cô tuyệt vọng đập cửa chính hay cửa sổ, hay
cho dù chúng được gọi là gì đi nữa, và lão không thích điều đó. Lão đang
mặc đồ ngủ, củi đang cháy trong lò sưởi, lão có một ly cognac nhỏ - không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.