Nói xong y lại như là nghĩ tới điều gì, lập tức nhăn lại mày, trong mắt
hiện lên một tia lo lắng, tiếp hạ quyết tâm mở miệng, “Quên đi, kịch bản
em đừng đọc, trong chốc lát anh sẽ giúp em xin phép, mấy ngày nay em
đừng ra ngoài.”
Lần này Lạc Khâu Bạch thật sự tạc oa, lập tức đi ra phía sau lưng Kỳ
Phong, nắm lỗ tai y, “Anh rốt cuộc thần kinh à, từ nhà cũ trở về liền không
bình thường. Không cho em ra cửa, anh sợ cái gì?”
W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Nói tới đây, hắn dừng một chút, nghĩ lại một chút những lời lão gia nói
lúc gần đi, vuốt cằm ý vị sâu xa nói, “A… Em nhớ ra rồi, em nhớ rõ lão gia
có nói một câu ‘Kết hôn’, anh muốn kết hôn với ai? Chẳng lẽ là bên ngoài
có người yêu, sợ em phát hiện cho nên mới cố ý giấu diếm?”
Toàn thân Kỳ Phong cứng đờ, tiếp nóng nảy lên, “Buồn cười, cho dù anh
có cũng nhất định tìm người tốt hơn em mấy vạn lần, có cần giấu em sao?”
“A —— Xem ra là thật a.” Lạc Khâu Bạch kéo dài thanh âm, ghé vào
ngực Kỳ Phong, “Nếu là như vậy, lúc lão giakêu anh kết hôn, vì sao
anhcầm tay em bỏ chạy? Chẳng lẽ là sợ tội trùng hôn(vi phạm chế độ hôn
nhân một vợ một chồng), ai nha em không để ý đâu, em không muốn cãi
nhau với lão gia.”
Hắn biết rõ sự tình khẳng định sẽ không đơn giản như vậy, dựa theo việc
lão gia dùng quá nhiều thủ đoạn với hắn, lần này có thể làm đại điểu quái
sinh khí thành như vậy, hơn phân nửa có liên quan tới mình, những lời giải
thích cùng nước mắt đó hơn phân nửa cũng là nước mắt cá sấu.
Nhưng lời này không thể nói thẳng ra, bởi vì hắn nhìn ra tâm tìnhcủa Kỳ
Phong phi thường tồi tệ, giờ phút này hắn chỉ muốn y cao hứng một chút.
Kỳ Phong lúc này nhíu mày lại, thê tử của y biết y muốn kết hôn với
người khác, nhưng không ăn dấm!