“Em tại sao tới? Rất hồ nháo.”
Tiếng nước chậc chậc vang lên, Lạc Khâu Bạch bị hôn trên mặt cũng trồi
lên một tầng đỏ ửng, cười nói”Như thế nào… Anh không cảm động? Em
chính là bồi thường vài ngàn vạn cho Tinh Huy, cố ý đến tìm nơi nương
tựa.”
Kỳ Phong liếc hắn một cái, hàm bờ môi của hắn chậm rãi liếm, một lát
sau không nói gì,”Ân” một tiếng.
Y sẽ không nói cho thê tử, tim của y đến bây giờ còn còn đập nhanh, từ
khi nhìn thấy Lạc Khâu Bạch mang theo đồ vật xuất hiện ở trước mặt y, y
hô hấp không vững vàng.
Quá đáng… Thê tử của ysao có thể tốt với y như vậy.
Nhiều ngày không thấy, chỉ trông vào điện thoại nghe một chút thanh âm
củađối phương là không đủ, hiện giờ rốt cục đụng đến thân thể ấm áp, hai
người tùy thời đều tùy ý ôm hôn trong phòng làm việc, rõ ràng chỉ có vài
ngày không thấy đã có chút hương vị tiểu biệt thắng tân hôn.
Hai người ôm nhau, hôn mệt liền nghỉ ngơi, tiếp lại không biết là ai chủ
động trước, môi trong chốc lát lại đụng phải nhau, lúc này không cần thân
thể tiếp xúc, thậm chí đầu lưỡi đều không có đi vào, chỉ lẳng lặng như vậy
cũng đã thập phần thỏa mãn.
Chờ đến khi cả hai thở hổn hển, Lạc Khâu Bạch nằm ngửa trên ghế sô
pha, Kỳ Phong giống con vật to lớm ghé vào ngực hắn.
Lạc Khâu Bạch tùy tay rút ra hợp đồng đã bị hai người áp nhăn, cả nội
dung đều không nhìn đã tùy tiện ký lên, trầm mặc một hồi mới mở miệng
hỏi, “Sự tình của công ty thực phiền toái sao?”