Hàn Chiê ngồi ở một bên, từ khi Lạc Khâu Bạch xuất hiện ánh mắt anh
ta đãbắt đầu không chuyển, anh ta nhìn thấy Lạc Khâu Bạch như có điều
suy nghĩ, nhìn thấy hắn cố nén ý cười, đương nhiên cũng nhìn thấy ánh mắt
của hắn từ đầu đến cuối không có rời đi Kỳ Phong.
Lúc này Lạc Khâu Bạch cảm giác đến một đạo nóng rực lại chói mắt,
giống như muốn đốt cháy hắn, theo bản năng ngẩng đầu, đạo ánh mắt kia
lại đột nhiên tiêu thất, theo phương hướng hắn thấy được Hàn Chiêu cúi
đầu chơi di động, trong lúc nhất thời nghi hoặc nhíu mày.
Sắc mặt Kỳ lão gia đều thay đổi, đè nặng phẫn nộ, châm biếm một tiếng,
“Kỳ Phong, vừa rồi biểu quyết là tất cả mọi người đều tham gia, con giãy
dụa cũng vô dụng.”
Ông dự đoán được Kỳ Phong nhất định sẽ lấy 45% cổ phần trong tay
mình làm văn, nhưng hiện trường có nhiều ánh mắt như vậy, quá phân nửa
đã thông qua quyết nghị cũng không nghi ngờ, nếu cổ đông ở đây thức thời,
đều nên hiểu được Kỳ Phong là “Khí tử” Kỳ gia, lại làm tổn hại ích lợi
công ty, ai còn sẽ đứng ở bên y?
Lúc này, Kỳ Phong nháo phiên thiên cũng vô dụng. Lão gia nghĩ như
vậy, biểu tình thư hoãn rất nhiều, nhưng thực nhanhông cũng cười không
nổi.
Kỳ Phong không chỉ không lộ ra thần sắc không cam, thậm chí còn nở
nụ cười, giống như đây là một tín hiệu, ngay sau đó Triệu đổng sự đột
nhiên đứng lên, “Kỳ lão tiên sinh, vừa rồi tôi còn chưa biểu quyết, ngài
cũng đã kêu luật sư tuyên bố kết quả, này rõ ràng không công bằng đi?”
Lời này lập tức chiếm được tương ứng, mười mấy người toàn bộ đứng
lên phụ họa, “Đúng vậy chủ tịch, chúng tôi còn chưa nói, cổ đông nhỏ
chẳng lẽ không phải cổ đông?”