thần tình đỏ bừng cũng thủy chung nhìn Kỳ Phong, một ánh mắt cũng
không nhìn anh ta. Hàn Chiêu lau nước miếng, phẫn nộ không cam nhìn
chằm chằm Kỳ Phong, “Nếu anh còn động thủ, động một chút tôi lập tức
cho lão bất tử một đao, hoặc hiện tại động thủ với Lạc Khâu Bạch, tôi tuyệt
không để ý cùng em ấy lên giường ngay tại đây!”
“Ngô ngô!” Lạc Khâu Bạch không thể nói, chỉ có thể ra sức giãy dụa.
Thân hình Kỳ Phong đột nhiên cứng đờ, trên bụng đã trúng một quyền, y
trở lại công kích, nhìn thấy lão gia run rẩy một chút, cánh tay thật sự thống
ra huyết.
“Còn muốn thử lại một lần sao?” Hàn Chiêu đã kéo ra cổ áo sơmi của
Lạc Khâu Bạch.
Kỳ Phong gắt gao nắm chặt tay, tạm dừng vài giây đồng hồ, bọn cướp
trước mặt đều phác đi lên, quyền đấm cước đá với y.
“Ngô… Kỳ… Kỳ Phong!”Toàn thân Lạc Khâu Bạch phát run, trong cổ
họng phát ra tiếng vang.
“Đánh tiếp cho tôi, lúc Kỳ tiên sinh nói ra đáp án mới dừng tay.” Hàn
Chiêu thật ước gì Kỳ Phong chết, Kỳ gia đều chết sạch, chon chung với
nhau.
Kỳ Phong không đánh trả lại, y bị đánh ra huyết, nhìn Lạc Khâu Bạch
sắc mặt trắng bệch, y kịch liệt ho khan vài tiếng miệng phun vài bọt máu,
“… Tôi chết, thả lão gia đi.”
Tất cả mọi người ngừng lại, Hàn Chiêu kinh ngạc nhướng mày, anh ta
hoàn toàn không ngờ rằng sẽ như vậy.
Anh ta vốn cho rằng Kỳ Phong sẽ lựa chọn thả Lạc Khâu Bạch đi, vô
luận như thế nào, cũng là điều mình muốn nhìn , nhưng Kỳ Phong lại ném