Tiếp hắn không đợi Kỳ Phong phản ứng, lập tức kéo quần của y, cách
quần lót hắn bóp nhẹ lửa nóng cứng rắn vài cái, Kỳ Phong lúc này kêu lên
một tiếng đau đớn, trong cổ họng phát ra khàn khàn gầm nhẹ, thứ này cơ hồ
nhảy dựng lên để ở trên cằm Lạc Khâu Bạch.
Lạc Khâu Bạch liếm một chút, Kỳ Phong cơ hồ nổi trận lôi đình quát lớn
một tiếng, “Không cho làm loại chuyện này! Ách ——!”
Nhưng không đợi y nói xong, một âm cuối liền biến thành một tiếng hút
không khí, bởi vì Lạc Khâu Bạch đã hé miệng ngậm vào y.
Kiên thạch lửa nóng vừa mới tiến vào nơi ấm áp thấp nhuyễn, liền nhanh
chóng bành trướng một vòng, Kỳ Phong dựa vào đầu giường, hô hấp dồn
dập, khuôn mặt kiên nghị đỏ bừng, cơ bắp trên cánh tay gắt gao băng trụ,
muốn ngăn cản Lạc Khâu Bạch, nhưng lại vô pháp kháng cự tư vị này.
Lạc Khâu Bạch lần đầu tiên làm loại chuyện này, phi thường không
thuần thục, trước kia hắn cũng cắn Kỳ Phong, nhưng đại bộ phận đều bởi vì
không quen mà buông tha, Kỳ Phong cũng không cho phép hắn làm loại
chuyện này, nhưng hiện tại nhìn nam nhân tình khó tự chế, hắn biết mình
làm đúng rồi.
Hắn cố gắng nuốt càng sâu một chút, dùng đầu lưỡi quấy, thường thường
trạc ngay trước lỗ nhỏ, Kỳ Phong khống chế không được phát ra suyễn tức
sung sướng, Lạc Khâu Bạch lúc này buông y ra, môi yên hồng hỏi y,
“Phong Phong, thoải mái không?”
“… Tuyệt không.” Kỳ Phong dồn dập lại phiền toái dịch đầu, nghẹn nửa
ngày đột nhiên đập giường, “… Ngân đãng!”
Lạc Khâu Bạch quả thực bị y đùa nở nụ cười, dù sao đại điểu quái khẩu
thị tâm phi cũng không phải một ngày hai ngày, y lắc đầu vĩnh viễn là gật
đầu.