Kỳ Phong hồ nghi liếc hắn một cái, không nói chuyện đuổi kịp cước bộ
của hắn.
Thê tử của y thực không thích hợp, phi thường không thích hợp.
Hắn ăn một chén lớn bình thường bính cũng sẽ không sao, còn đem món
dấm tôm đường bình thường yêu nhất bỏ tương vào trong bát, điều kỳ quái
nhất là hắn ngay cả đũa cầm ngược đều không có phát hiện…
Khi hắn thuận tay sờ bình sữa của Đoàn Đoànbỏ vào miệng, Kỳ Phong
thật sự nhìn không được, một phen đè lại cánh tay của hắn, cầm mặt của
hắn nói, “Em rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Người béo đầu cũng ngốc?”
Lạc Khâu Bạch lúc này mới kịp phản ứng, Đoàn Đoàn bị cướp đi bình
sữa, ánh mắt u oán đáng thương, hắn sờ sờ chóp mũi, đem bình sữa đưa vào
trong tay nhi tử, giãy dụa nửa ngày mới mở miệng, “Kia cái gì… Em có
chút chuyện muốn nói cho anh, anh phải trấn định, nhất định phải trấn định,
ngàn vạn lần không cần nóng nảy.”
Kỳ Phong hừ lạnh một tiếng, y là người tùy tiện phát tính khí táo bạo
sao?
Y kéo tay Lạc Khâu Bạch, ôm thắt lung hắn, cắn một hơi bờ môi của
hắn, “Sao em nói nhiều vậy, rốt cuộc có nói không?”
Lạc Khâu Bạch ho khan vài tiếng, nhìn Kỳ Phong, da đầu một trận phát
khẩn, nhanh chóng ngẩng đầu nhìn trời, “Anh nói hiện tại đồ vật làm đơn
giản một chút sẽ khó sao? Tiêu tiền mua về cũng làm cho người xem không
hiểu, em xem vài lần cũng không hiểu được là xảy ra chuyện gì, nhất định
là anh mua không đúng.”
Kỳ Phong nhíu mày, thê tử của y rốt cuộc bị cái gì kích thích, vốn là đã
không thông minh, hiện tại xuẩn căn bản vô pháp câu thông, y sờ trán hắn
đo thử nhiệt độ cơ thể, “Em phát sốt ?”