muốn rửa tay nha.”
Diệp Thừa sửng sốt một chút, nín cười vỗ vai Lạc Khâu Bạch một cái,
giả bộ khóc, “Nhạc Triêu Ca, ngươi dám nói trẫm bẩn? Trẫm thật thương
tâm.”
Mọi người chung quanh, bao gồm Lạc Khâu Bạch đều cười vang lên, có
vài người có bản lĩnh này, mặc dù là lần đầu tiên gặp mặt, cũng có thể
nhanh chóng làm cho người ta nảy sinh hảo cảm, nghĩ đến về sau có thể
cùng người như vậy hợp tác, mặc dù là phải gặp Mạnh Lương Thần cùng
Lý Thiên Kỳ, Lạc Khâu Bạch cũng đã bắt đầu mong đợi.
Thời điểm đang hé miệng cười, một bên đột nhiên truyền đến tiếng cười
quen thuộc, “Diệp Thừa, anh gây áp lực như vậy, khó diễn a.”
Lạc Khâu Bạch thân hình cứng đờ, nhìn thấy Mạnh Lương Thần đi tới,
lúc này sắc mặt liền trầm xuống dưới.
Hắn đã sớm dự đoán được hôm nay tới chắc chắn sẽ phải gặp Mạnh
Lương Thần, thậm chí tâm lý đều đã chuẩn bị kỹ càng, nhưng giờ phút này
nhìn thấy người nam nhân này, trong đầu óc vẫn cứ khống chế không được
hiện ra lần trước chuyện đã xảy ra trong phòng rửa tay, nhất thời làm hắn
nắm chặt tay.
“Lương Thần, cậu hôm nay không phải nói không tới sao??” Sâm Xuyên
kinh ngạc hỏi một câu.
“Hôm nay các nhân vật quan trọng đều phải thử phục trang, tôi không
đến sẽ thấy sốt ruột, còn không bằng trực tiếp đến đây.”
Mạnh Lương Thần đi từ từ đến, một ánh mắt tối đen từ đầu đến cuối đều
không có rời đi Lạc Khâu Bạch, giống như những lời này nói ra cho
mộtmình hắn nghe .