CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 346

không ai nguyện ý, hắn vừa hỏi giá tiền, nói là được năm trăm đồng, đủ để
chađược mấy gói thuốc bổ, hắn không hề nghĩ ngợi đồng ý.

Chuyện ngoài ý muốn cũng phát sinh, lúc hắn nhảy xuống, dây bảo hiểm

đứt, hắn ở giữa không trung, mắt mở trừng trừng nhìn mình từng chút từng
chút một đi xuống, dưới lầu tất cả đều là tiếng thét, một khắc kia không ai
có thể giúp hắn, hắn giống như cảm nhận được đau đớn, gắt gao mà nhắm
mắt lại, toàn thân cuộn lại…

Lúc này đột nhiên có một đôi bàn tay ấm áp, gắt gao mà nắm chặt cánh

tay của hắn kéo về phía trước, ánh mặt trời rất chói mắt, hắn không nhìn
thấy khuôn mặt người đó, lúc được cứu vớt, hắn ngã trên người y, cánh tay
gắt gao ôm y, cơ hồ làm người ta hít thở không thông, lại mang theo nhiệt
độ nóng bỏng an toàn, làm hắn nhịn không được vươn tay chạm đến…

Cánh tay truyền đến một trận đau đớn, ánh mặt trời chói mắt, hắn run lên

một chút, sau đó tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trên giường bệnh, trên
tay gắn dây truyền nước biển.

“Cậu tỉnh?” Trịnh Hoài Giang khép lại báo, vừa thấy hắn muốn ngồi

xuống, vội vàng ngăn cản, “Cậu đừng lộn xộn, cậu muốn biến cánh tay
thành bánh bao à?”

Lạc Khâu Bạch chớp chớp đôi mắt, nhìn quanh bốn phía, đưa tay nhu

nhu thái dương, chậm rãi hồi tưởng lại hết thảy mọi chuyện.

Cũng nhớ tới Kỳ Phong đang chiến tranh lạnh với mình hơn nửa tháng,

lại sống chết cứu hắn…

Trịnh Hoài Giang nhìn hắn khoát tay, lập tức đè lại hắn nhíu mày, “Lộn

xộn cái gì! Khuôn mặt vốn bình thường, bây giờ còn phá, đừng sờ loạn để
lại sẹo bây giờ, Tinh Huy không cần người quái dị đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.