Đương nhiên, trong lúc này, Mạnh Lương Thần cũng tới thăm hắn,
nhưng Lạc Khâu Bạch làm bộ như đang ngủ để ứng phó qua loa, không
nguyện ý cùng hắn ta nói chuyện.
Mỗi ngày trong phòng bệnh đều phi thường bận rộn, không phải người
này đến tặng hoa, thì người kia đến đưa cơm, khiến cho Lạc Khâu Bạch
đáp ứng không xuể, thậm chí không có thời gian đi tìm Kỳ Phong.
Liên tục hai ngày không gặp mặt, trong lòng hắn có chút nhớ, chờ đến
khi người make-up đi rồi, nhịn không được lấy điện thoại ra gọi điện thoại.
Kết quả điện thoại lập tức bị bên kia cúp, liên tục ba bốn lần đều là như
vậy.
Lạc Khâu Bạch còn tưởng rằng Kỳ Phong giống mình, phải ứng phó
khách nhân, dù sao thân phận của đại điểu quái so với hắn cao hơn nhiều,
bị thương một lần không biết bao nhiêu nhân vật nổi tiếng quan tâm, người
trước ngã xuống, người sau tiến lên nịnh bợ, không có thời gian nghe cũng
bình thường, chính là năm sáu lần đều là như thế, Lạc Khâu Bạch liền nhắn
tin cho Kỳ Phong.
【Anh hiện tại có rảnh không? Tôi đi tìm anh được không? 】
Tin ngắn như chìm xuống biển, không có hồi âm, Lạc Khâu Bạch gãi gãi
tóc, thử gọi điện thoại lại, kết quả lần này gọi được .
Kỳ Phong cũng không nói lời nào, chỉ có tiếng hít thở, Lạc Khâu Bạch
cười tủm tỉm hỏi y, “Anh làm gì mà không nghe điện thoại a? Hôm nay
thân thể có tốt lên một chút nào không, đầu còn đau hay không?”
Kỳ Phong trầm mặc thật lâu, mới không mặn không nhạt hừ một tiếng,
“Không biết.”