CỰ TINH CHI DANH KHÍ LÔ ĐỈNH - Trang 427

Buổi chiều em quay phim, còn bị Lý Thiên Kỳ chém một đao sau lưng,

chỗ nào có rảnh mà lẳng lơ?

Không đúng, mình vì cái gì phải thừa nhận, con mẹ nó anh mới lẳng lơ!

“Được rồi được rồi, anh không ăn trứng ốp la thì thôi, dù sao emcó làm

gì, anh đều cảm thấy là lẳng lơ, lão tử quen rồi còn không được sao?” Lạc
Khâu Bạch nhún vai, giúp tiểu miêu ngồi ở trên ghế sa lông gặm quả táo.

Một câu làmmặt Kỳ Phong đỏ lên một tầng, thê tử của y cứ như vậy thừa

nhận, quả thực là… Quả thực là không biết mất thể diện!

Trong lòng tuy rằng quát lớn như vậy, nhưng lại đặt mông ngồi ở bên

người Lạc Khâu Bạch, than mặt vỗ vỗ chân, “Nằm lại đây.”

Lạc Khâu Bạch đã sớm biết y sẽ như vậy, cười hắc hắc, ngửa mặt nằm

lên, tiểu miêu đi theo ngã chỏng vó lộ ra cái bụng, hắn thư thái duỗi thắt
lưng, phát ra “Ân” một tiếng, tiếp cọ cọ chân Kỳ Phong, “Rốt cục đã về nhà
… Mệt chết em.”

Nói xong lời này, hắn cũng cảm giác được cơ đùi đang kề sát hai má

mình chợt căng thẳng, một bàn tay đột nhiên đẩy hắn một chút, “Không
cho phát ra thanh âm này, em không thể an tĩnh sao!”

Ngẩng đầu lên là chiếc cằm kiên nghị của Kỳ Phong, y cổ cổ quái quái

nhìn phòng khách một cái, không cúi đầu nhìn Lạc Khâu Bạch trong ngực,
khóe miệng lại cong lên, hai tay buộc chặt gắt gao ôm chặt thê tử vào trong
ngực.

Lạc Khâu Bạch không nín được nở nụ cười một tiếng, cầm Phong Phong

cọ mu bàn tay của Kỳ Phong, “Anh thật giống Phong Phong, em vừa nhìn
thấy liền đặc biệt cao hứng, xuất phát từ nội tâm, chỉ cần có các người, gặp
được chuyện gì emcũng không lo lắng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.